SỐNG HAY CHẾT - Trang 238

ác và chòm râu lố bịch. Gã dịch chuyển ra ngoài vùng ánh sáng, vung vẩy
khẩu súng từ bên này sang bên kia.

“Có ai không?”
Moss co người lại, cạnh đá sắc cắt vào đầu gối và gan bàn tay anh. Anh

nhặt một hòn đá, ném về phía trước như ném một quả lựu đạn. Gã cao gầy,
chĩa súng về phía tiếng động, bắn ra một phát đạn mà trong không gian tĩnh
lặng ấy, tiếng nổ vang như một quả đạn pháo.

Lúc tiếng ồn tan hết, anh đang nấp phía sau phần móng đổ nát của tòa

nhà.

“Tôi biết anh ở đó,” gã hét lên. “Tôi không hại anh đâu.”
“Thế sao vừa rồi mày bắn tao?” Moss hỏi.
“Anh không nên rình mò như thế.”
“Tao được bảo là mày đang đợi tao.”
“Webter phải không?”
Audie không đào nữa. Anh nhìn chằm chằm phía con dốc, cố xác định

vị trí giọng nói.

“Sao không giới thiệu tên anh trước?” Gã cao gầy chất vấn.
“Mày tỏ ra có chút hung hăng.”
“Tôi không làm hại anh.”
“Thế thì đặt súng xuống.”
“Sao tôi phải làm thế?”
“Vì mày sẽ được thấy mặt trời mọc vào ngày mai.”
Audie vẫn nhìn chăm chú lên sườn dốc. “Anh ra ngoài khi nào thế

Moss?”

“Vài ngày trước.”
“Tôi không biết anh sẽ được tạm tha.”
“Tôi còn không biết nữa là.”
“Anh thế nào?”
“Tốt. Tôi đã xoay xở để gặp được mụ vợ già của tôi.”
“Tôi đoán là có nhiều chuyện mới mẻ, hay ho lắm nhỉ.”
Moss cười to. “Chúng tôi đã xé rách vài cái ga giường. Giờ tôi vẫn còn

thấy đau đây này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.