SỐNG HAY CHẾT - Trang 275

Cựu bác sĩ giám định pháp y của hạt Dreyfus, Herman Willford hiện

đang ngồi trên chiếc ghế gấp, ôm một cái đĩa nhựa trong lòng. Ông ta mặc
quần tây dài thắt lưng phía trên eo cùng chiếc áo len cài khuy trước ngực.
Ông ta trông chừng lũ trẻ, bồn chồn trước bất kỳ tiếng kêu ré lên nào, như
thể tiếng ồn ào khiến Herman hết sức buồn bực.

Một phụ nữ có vẻ đoan trang tiến về phía Desiree, lau tay vào tạp dề.

Bà ta nhìn huy hiệu của cô.

“Đây là một cuộc họp mặt gia đình.”
“Có việc rất quan trọng. Nếu không tôi sẽ không làm phiền ông ấy.”
Người phụ nữ thở dài, nhưng Herman lại tỏ ra nhẹ nhõm vì được giải

thoát. Ông ta đưa Desiree vào nhà, mời cô một ly rượu nhẹ. Cô từ chối, ông
ta bắt đầu vài câu chuyện nhỏ, phàn nàn về tuổi già, tính thiếu kiên nhẫn và
muốn mọi người rời đi.

“Đó là vấn đề của gia đình,” ông ta nói, đôi mắt sắc lẻm dưới hàng lông

mày rậm. “Cô chẳng bao giờ được nghỉ hưu.”

Desiree có mang theo các bức ảnh về hiện trường tội phạm cùng bản

đồ. Cô rải chúng ra mặt bàn uống nước trong phòng khách. Vị giám định
pháp y già nâng niu xem xét chúng như đang nhớ về thời tuổi trẻ đầy hữu
ích của mình.

“Cô đang hỏi tôi là các vết đạn gây chết người ở vị trí nào hả?”
“Tôi chỉ đang cố hiểu sự việc đã xảy ra thôi.”
“Vemon và Billy Caine bị chết do trúng đạn của cảnh sát. Vemon bị bắn

trúng cổ, còn Billy thì xuyên qua tim.”

“Audie Palmer thì sao?”
“Anh ta bị bắn ở khoảng cách rất gần.”
“Gần như thế nào?”
“Khoảng hơn một mét.” Vị giám định pháp y già nhặt lên một tấm ảnh.

“Từ góc độ của viên đạn, tôi có thể khẳng định anh ta bị bắn từ phía trước.”

“Ông có tìm ra viên đạn không?”
“Có vết thương do đường đạn vào và ra, nhưng viên đạn thì không

được tìm thấy.”

“Như thế có bất thường không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.