SỐNG HAY CHẾT - Trang 289

“Đi đâu?”
“Anh sẽ gọi cho em sau.”
Moss đi nhanh qua đường, nhảy lên hai bậc cầu thang một, kịp thời

ngáng chân, chặn cánh cửa trước khi nó tự động khép lại. Viên luật sư kẹp
chiếc cặp ở cổ, đang loay hoay với chùm chìa khóa nặng cùng chiếc khóa
kép.

“Ngài Clayton Rudd?”
Viên luật sư quay lại. Clayton Rudd khoảng sáu mươi lăm tuổi với cái

bụng phệ và mái tóc bù xù trắng xóa, điểm đáng nhớ nhất của ông ta là bộ
ria kiểu phương Nam xoáy tròn ở mỗi bên mép giống như người bán gà rán.
Ông ta đang mặc bộ comple mà có lẽ chỉ phù hợp khi ông ta còn trẻ, các
khuy áo hiện đã chật căng ra, trông như thể sẵn sàng bắn vào mắt ai đó.

“Chúng ta có hẹn trước à?”
“Không, thưa ngài.”
Moss đi theo Rudd vào văn phòng, ông ta treo áo khoác lên móc, rồi

ngồi xuống sau bàn làm việc. Cặp mắt lồi lờ đờ của ông ta lướt khắp căn
phòng, không dừng lại ở bất kỳ đồ vật nào.

“Nói cho tôi biết, chàng trai. Đòn roi nghiệt ngã nào của số phận đưa

cậu tới đây thế?”

“Gì cơ?”
“Cậu bị kiện cáo? Bị thương? Gặp rắc rối à?”
“Không, thưa ngài.”
“Chà, vậy sao cậu lại cần gặp luật sư?”
“Không phải vì tôi, ngài Rudd. Tôi đến đây là để hỏi về Audie Palmer.”
Viên luật sư hơi cứng người, đôi mắt ông ta trở nên khôn khéo dưới cặp

kính không gọng. “Tôi không biết ai có tên như thế.”

“Ông đã biện hộ cho cậu ấy.”
“Cậu nhầm rồi.”
“Vụ cướp xe tải ở hạt Dreyfus.”
Khuất tầm nhìn của anh, Rudd dùng chân mở ngăn kéo cuối cùng của

bàn làm việc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.