SỐNG HAY CHẾT - Trang 298

46

Audie đi theo cao tốc South Freeway qua ngoại ô Houston, vào hạt Brazoria.
Đến hồ Jackson, anh rẽ về hướng đông trên đường 614, hướng đến Đông
Columbia. Chiếc xe tải rỉ sét chạy phía trước có dán đề can ở đuôi xe ghi: Ly
khai hoặc Chết: người yêu nước Texas.
Người tài xế búng điếu thuốc ra, nó
tóe lửa và bật nảy trên mặt đường trải nhựa.

Hầu hết các trang trại đều rất gọn gàng và giàu có. Cánh đồng phủ kín

hoa hướng dương, cây bông cùng thân cây gãy của đám ngô đã được thu
hoạch. Họ đi qua tháp ủ thức ăn, cối xay gió, chuồng trại và máy kéo; mọi
người vẫn đang tiếp diễn cuộc sống thường ngày nên chẳng mấy mà nhanh
chóng quên đi chiếc xe Camry bình thường với một người đàn ông cùng một
cậu thiếu niên.

Đôi lần Audie liếc nhìn Max, thấy những bọt bong bóng ở khóe miệng

cùng vành mắt đỏ hoe của thằng bé. Nó đang sợ hãi. Nó không hiểu. Làm
sao nó hiểu được chứ? Trẻ con thường lớn lên với niềm tin thế giới vốn tốt
đẹp. Chúng nghe truyện cổ tích hay xem những bộ phim kết thúc có hậu nơi
mà mọi đứa trẻ mồ côi đều tìm được một mái ấm, hay bất kỳ con chó đi lạc
nào cũng tìm thấy một ngôi nhà. Đó là tính nhân văn của các câu truyện. Ở
hiền thì gặp lành và tình yêu luôn đơm hoa kết trái, nhưng với rất nhiều đứa
trẻ, thực tế lại khắc nghiệt hơn nhiều vì chúng học hỏi cuộc sống thông qua
đòn roi và nắm đấm.

Audie có một người cậu luôn thích kéo anh vào lòng trong các cuộc

họp mặt gia đình. Ông ấy cù anh bằng một tay, trong khi chọc mạnh ngón
cái của tay kia vào phần xương sườn anh cho đến khi anh cảm thấy có thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.