SỐNG HAY CHẾT - Trang 299

ngất xỉu vì đau. “Nhìn thằng bé này,” ông ta sẽ nói, “nó không biết nên khóc
hay cười.”

Audie không thể hiểu tại sao ông ta lại thích làm đau anh, điều gì khiến

ông ta lấy làm hài lòng khi tra tấn một đứa trẻ. Lúc này anh liếc nhìn Max và
hy vọng thằng bé không gặp phải một ông chú tàn bạo, những đứa bạn thích
bắt nạt ở trường hay những kẻ thích làm tổn thương người khác.

Hai giờ sau khi rời khỏi Conroe, họ đến Sargent - nơi có vẻ giống như

một bộ sưu tập các ngôi nhà trải rộng khắp vùng Caney Creek theo từng
vòng cung rộng, uốn lượn hàng dặm tới sát bờ biển vùng Vịnh. Nhưng con
đường nhựa xuyên qua nó lại thẳng tắp cho tới khi chạy ngang một chiếc
cầu quay và đột ngột kết thúc ở bãi biển Sargent.

Đến ngã ba, Audie rẽ hướng đông vào con đường nhựa lồi lõm và

chằng chịt vết nứt dọc theo kênh đào. Con đường kéo dài khoảng ba dặm
nữa, song song bờ biển. Dần dần, các ngôi nhà trở nên thưa thớt. Hầu hết
được xây dựng với mục đích làm nơi nghỉ mát, theo kiểu nhà sàn nhằm
tránh những cơn sóng lớn trong lúc biển động hay giông bão có thể chạm tới
tận nền nhà. Chúng đang đóng cửa vì hiện tại là mùa đông, những cột cờ trơ
trọi, đồ nội thất ngoài trời đã được cất vào kho hoặc buộc lại chắc chắn,
trong khi tàu thuyền được cất trong nhà thuyền hay neo đậu trước sân.

Bên trái đường là con kênh đào lớn, nơi các sà lan nạo vét sông có thể

ra vào dễ dàng và thuận tiện cho các tàu du lịch đi dọc theo tuyến đường
thủy nội địa Intoacoastal Waterway

[71]

. Sâu hơn vào đất liền là các đầm lầy

cũng như thảo nguyên không bóng cây cối trải dài hàng dặm cùng vùng đất
ngập mặn với các ao hồ nông và kênh rạch nhỏ hẹp. Trong ánh hoàng hôn lạ
lẫm, Audie có thể thấy đàn ngỗng đang bay thành hình chữ V ngang qua bầu
trời, giống như một mũi tên hướng thẳng tới phía bờ xa xôi.

Đối điện con đường là bãi biển phẳng lỳ, trải dài, rải rác những đống

rong biển và vệt bánh xe. Audie ra khỏi xe, quan sát khắp bãi biển vắng vẻ.
Ánh sáng đang nhạt dần, không gian trở nên mờ đục như màu nước bẩn.
Anh bước sang phía ghế phụ, mở cửa xe.

“Tại sao chúng ta lại dừng ở đây?” Max hỏi.
“Chú sẽ tìm chỗ cho chúng ta nghỉ qua đêm.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.