SỐNG HAY CHẾT - Trang 332

“Mừng là cháu không uống.”
Audie khuấy bột trứng trong một cái bát, tiếp tục nói: “Cháu ngủ ngon

chứ? Giường đệm thế nào? Chú có thể đổi chăn khác cho cháu.”

Max không đáp.
“Cháu không cần trả lời,” Audie nói. “Chú thường hay tự nói chuyện

một mình.” Anh đổ bột trứng vào cái chảo nóng. “Xin lỗi vì chú không biết
làm bánh mì, nhưng chú có thể làm bánh quy giòn.” Anh nhìn ra ngoài cửa
chớp. “Chú nhớ là đã hứa đưa cháu đi câu cá, nhưng gió vẫn rất mạnh. Bão
chưa hoàn toàn tan hết. Chú vừa nghe dự báo trên đài. Có một cơn áp thấp
nữa xuất hiện ở Cuba. Họ nói có thể nó sẽ phát triển thành bão, nhưng cho
rằng nó không thể nhanh chóng di chuyển theo hướng tây bắc.”

“Tôi không muốn đi câu cá. Tôi muốn về nhà,” Max đáp.
Audie đặt cái đĩa xuống trước mặt thằng bé. Cả hai ăn trong im lặng.
Lúc bữa ăn kết thúc, Audie rửa dọn và lau khô bát đĩa. Max ngồi bất

động.

“Hôm nay ông định nói cho tôi nguyên nhân vì sao ông biết tôi.”
“Đúng vậy.”
Audie nhìn quanh căn phòng như đang ước lượng kích thước của nó.

Anh đi tới chỗ túi đồ của mình, lấy ra một quyển sổ và bức ảnh cho Max
xem lần trước.

“Còn nhớ chú đã kể là chú kết hôn rồi chứ?”
Cậu thiếu niên gật đầu.
“Chú đã mất rất nhiều thòi gian mới tìm được bức ảnh này. Thợ chụp

ảnh ở nhà thờ tổ chức lễ cưới đã bị đuổi việc do say rượu và rời khỏi Las
Vegas. Anh ta không thông báo địa chỉ sẽ chuyển đến và đi du lịch châu Âu
vài năm. Anh ta đã xóa các tập ảnh kỹ thuật số, nhưng vẫn lưu trữ vài đĩa
cứng.”

Max cau mày, song đâu đó trong đầu có thứ gì đấy vụt hiện ra. “Sao

ông lại cho tôi xem nó?”

“Đây là cháu,” Audie chỉ vào thằng bé trong bức ảnh.
“Cái gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.