SỐNG HAY CHẾT - Trang 39

ngành Tội phạm học, chiều cao là nỗi xấu hổ đầy đau đớn. Trong học viện,
nó trở thành nỗi nhục nhã. Nhưng Desiree đã chứng minh điều ngược lại và
bất chấp chiều cao hạn chế của mình, cô vẫn tốt nghiệp với thành tích đứng
đầu lớp tại Quantico

*

, cho mọi người thấy rằng mình là người phù hợp,

thông minh và quyết tâm hơn bất kỳ tân binh nào. Khiếm khuyết đã trở
thành động lực của cô. Vóc dáng khiến cô đạt được thành tựu lớn hơn nhiều.

Desiree gõ cửa phòng Eric Wamer rồi đứng chờ ông gọi vào. Tóc

Wamer muối tiêu và đã sớm ngả sang màu nâu, ông phụ trách văn phòng
Houston từ khi Desiree mới được điều về thành phố quê hương cô sáu năm
trước. Trong tất cả những người đàn ông quyền lực cô từng gặp thì ông là
người thẳng thắn và uy tín, cùng khuôn mặt cau có tự nhiên khiến nụ cười
của ông trông có vẻ buồn bã một cách mỉa mai, hoặc đôi khi chỉ là buồn.
Ông không lấy làm buồn cười vì chiều cao của Desiree hay phân biệt đối xử
chỉ vì giới tính của cô. Mọi người chăm chú nghe ông nói không phải vì ông
quát tháo, mà vì giọng nói nhỏ nhẹ, thì thầm của ông như cầu xin được lắng
nghe.

“Có một vụ vượt ngục ở khu vực Three Rivers - phạm nhân là Audie

Palmer,” Desiree báo cáo.

“Ai?”
“Vụ cướp xe tải bọc thép ở hạt Dreyfus, năm 2004.”
“Cái gã mà đáng lẽ đã tiêu đời với cái lỗ bị khoan trên đầu ấy hả?”
“Chính anh ta.”
“Khi nào thì hắn mãn hạn tù?”
“Hôm nay.”
Hai đặc vụ trầm ngâm nhìn nhau, cùng chung một ý nghĩ. Loại người

ngu ngốc nào lại chạy trốn khỏi nhà tù ngay trước ngày được tự do cơ chứ?

“Anh ta là của tôi,” Desiree lên tiếng. “Tôi đã chú ý tới vụ án này ngay

từ khi Palmer bị chuyển tới Three Rivers vì lý do pháp lý.”

“Lý do pháp lý gì?”
“Văn phòng Biện lý mới không hài lòng về thời hạn bản án và muốn

xét xử lại.”

“Sau mười năm sao!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.