SỐNG HAY CHẾT - Trang 41

Santa Maria, phía bắc Manila. Ngoài ra còn có một số tin báo khác về hành
tung của Carl ở Argentina và Panama - nhưng hầu hết đều là tin báo nặc
danh, chẳng đưa đến kết quả gì.

Desiree tắt đĩa dạy tiếng Tây Ban Nha, nhìn chăm chú cánh đồng đang

lướt qua bên ngoài. Có người nào bị thần kinh mà lại đào thoát ngay trước
ngày được phóng thích cơ chứ?
Cô đã nghĩ đến khả năng Audie đang lẩn
trốn nhằm tránh một cuộc tiếp đón rầm rộ. Nếu thế thì chắc chắn anh ta có
thể đợi thêm một ngày nữa. Theo chính sách tái phạm tội, anh ta có thể phải
bóc lịch thêm hai mươi lăm năm nữa.

Trước đây, Desiree từng một lần đến nhà tù liên bang Three Rivers,

thường được gọi tắt là Three Rivers FCI, để thẩm vấn Audie và tra hỏi anh
về khoản tiền bị cướp. Đó là vào hai năm trước. Audie không hề tấn công cô
giống một kẻ bị thần kinh. Anh có chỉ số IQ 136 và đã từng theo học ngành
kỹ thuật ở trường đại học trước khi bỏ dở. Dĩ nhiên, bị một viên đạn vào đầu
cũng có thể làm thay đổi tính cách, nhưng Audie cư xử rất lịch sự, thông
minh và có biểu hiện gần như là hối lỗi. Anh đã xưng hô với cô là “Thưa
cô”, không chế nhạo chiều cao của cô, cũng không tỏ ra khó chịu lúc cô
buộc tội anh nói dối.

“Tôi không nhớ rõ chuyện đã xảy ra ngày hôm đó,” anh bảo cô. “Ai đó

đã bắn vào đầu tôi.”

“Anh nhớ được những gì?”
“Bị bắn vào đầu.”
Cô cố gắng lần nữa. “Anh gặp băng cướp ở đâu?”
“Houston.”
“Bằng cách nào?”
“Thông qua một người họ hàng xa.”
“Người họ hàng này tên gì?”
“Anh ta là họ hàng rất, rất xa của tôi.”
“Ai đã thuê anh làm việc này.”
“Veme Caine.”
“Anh ta liên lạc với anh như thế nào?”
“Qua điện thoại.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.