“Những chuyện kỳ lạ vẫn xảy ra mà.”
Wamer lắc lắc đầu bút giữa hai hàm răng, cầm nó giống như đang cầm
điếu thuốc. “Có tin tức gì về khoản tiền đó không?”
“Không.”
“Đi một chuyến đi. Xem gã giám đốc nhà tù có gì để nói.”
Một tiếng sau, Desiree đã đang trên đường Southwest Freeway hướng về
Wharton. Cánh đồng bằng phẳng và xanh rì, bầu trời rộng mở và trong. Cô
lắng nghe đĩa dạy tiếng Tây Ban Nha, nhắc lại các cụm từ:
Dónde puedo comprar agua?
Dónde está el ballio?
Tâm trí cô lại miên man nghĩ về Audie Palmer. Desiree được chuyển
giao hồ sơ của anh ta từ Frank Senogles - một đặc vụ nằm vùng khác đã ném
hết tài liệu ghi chép của mình cho cô sau khi được thăng chức.
“Vụ này còn trên cả phức tạp ấy,” anh ta nói lúc đưa cho cô tập ghi
chép, mắt nhìn chòng chọc vào ngực thay vì khuôn mặt cô.
Những vụ án bị “treo” thường được phân chia giữa các đặc vụ bận rộn,
còn những tân binh thì sẽ phải tiếp nhận hồ sơ tồn đọng lâu và khó nhằn
nhất. Theo định kỳ, Desiree lại kiểm tra tình tiết mới của vụ án, nhưng trong
suốt mười năm kể từ khi vụ cướp diễn ra, không một đồng nào trong số tiền
bị cướp được nhận diện. Bảy triệu đô la tiền giấy đã qua sử dụng, không dấu
hiệu xác định hay theo dõi. Không ai biết số sê ri vì chúng đã bị đưa ra khỏi
hệ thống lưu thông và liệt vào dạng phải tiêu hủy. Chúng đã cũ, bẩn và rách
nát, nhưng vẫn hợp lệ.
Audie Palmer đã sống sót sau vụ cướp dù bị bắn vào đầu, và thành viên
thứ tư của băng cướp - được cho là Carl, anh trai của Palmer - đã biến mất
cùng số tiền. Hơn một thập kỷ qua, đã có vài cuộc báo động giả hay trình
báo phát hiện ra Carl dù chưa được kiểm chứng. Cảnh sát ở Tierra Colorado,
Mexico, đã bắt được anh ta năm 2007, nhưng lại phải phóng thích trước khi
FBI có được lệnh dẫn độ Carl. Một năm sau, một du khách Mỹ đi nghỉ ở
Philippines đã quả quyết rằng Carl Palmer đang điều hành một quán bar ở