SONG HOA ĐIẾM ĐỒNG NHÂN - SƯƠNG HOA DẠ NGÂM - Trang 260

Yam cười, nói: “Cứ theo lời ngài nói. Ta đương nhiên hiểu được, sẽ

không khiến điện hạ ngài khó xử. Việc này là ta lỗ mãng, chủ yếu cũng là
nghĩ muốn áp chế một chút dáng vẻ bệ vệ của hắn mà thôi, dù sao ta mới là
tổng quản của Kiện Long Vệ”

“Ngươi hiểu được là tốt rồi” Vương cũng mỉm cười, nói: “Trước kia vẫn

luôn cảm thấy Hồng Lân ngươi quá mức ôn nhu, nhưng là ta thích ôn nhu
của ngươi. Chính là ngự hạ (**) không nghiêm, cũng không tốt. Hiện tại
nhìn thấy mặt cường thế của Hồng Lân ngươi, ta cũng thực vui mừng a”

Yam cùng y nhìn nhau cười. Hai người nhận thức cảm giác cùng lý giải

lẫn nhau trở nên càng sâu sắc hơn một tầng.

Vương lần này không cẩn thận động thai khí, thật sự chịu tội lớn. Không

nói mấy ngày trước thắt lưng luôn phải lót một tấm đệm, động cũng không
thể động, ngủ cũng không ngon. Cho dù sau đó rốt cuộc bớt căng thẳng,
cũng không thể tùy ý đi lại, phần lớn thời gian đều nằm trên giường tĩnh
dưỡng.

Ngày như vậy đối với một nam nhân mà nói thật sự là một loại tra tấn.

Cho dù Vương tính cách trầm tĩnh, đã quen với cuộc sống thâm cung,
nhưng ngày thường cũng là kỵ mã bắn cung, thông thạo mọi thứ. Từ lúc
hoài dựng y liền đình chỉ mọi vận động kịch liệt, nhưng bình thường vẫn là
làm rất nhiều việc khác. Hiện tại thoáng cái bị đóng cửa cấm đoán, không
khỏi buồn bực không chịu nổi. Mặc dù có Yam ở cùng, nhưng cũng không
tránh khỏi tâm tình vẫn là không tốt.

Yam dốc hết tâm tư lấy lòng y. Bức tranh nhất gia tam khẩu kia rốt cuộc

họa hảo, hiến vật quý cho Vương, rốt cuộc cũng đoạt được nhất tiếu (nụ
cười) của Vương.

“Họa không tồi. Hồng Lân a, họa kĩ của ngươi tiến bộ rất nhiều a”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.