SONG HOA ĐIẾM ĐỒNG NHÂN - SƯƠNG HOA DẠ NGÂM - Trang 442

“Ách…”

Y nghiêng người, một tay chống tay vịn của y tử (ghế dựa), một tay ở

trên bụng khinh nhu (dịu dàng) vuốt ve qua lại, muốn trấn an cơn đau đớn
này.

Nhưng hài tử trong bụng dường như thập phần táo bạo, kịch liệt náo

loạn ở trong bụng y.

Vương vốn đã quen với loại khó chịu này, nhưng tại thời điểm bệnh

nặng vô lực, thai nhi đá động lại so với bình thường càng mãnh liệt, liền
làm cho y dần dần cảm giác khó có thể thừa nhận.

“Hoàng, Hoàng nội cung…người tới…”

Thanh âm của Vương khàn khàn suy yếu, nhất thời thế nhưng không thể

làm cho cung nhân ngoài cửa nghe được. Y nhịn trong chốc lát, lại đề cao
thanh âm (lớn tiếng) gọi một lần nữa, Hoàng nội cung mới mơ hồ nghe
thấy.

“Điện hạ!” Hoàng nội cung tiến vào, thấy Vương đầu đầy mồ hôi, sắc

mặt trắng bệch, vô lực nghiêng người trên y tử, tựa hồ còn hơi hơi có
khuynh hướng trượt xuống, không khỏi vừa sợ vừa vội.

“Đi, đi gọi Vương thái y đến…truyền cỗ kiệu…nâng trẫm trở về…”

Vương đứt quãng phân phó xong, rốt cuộc trước mắt tối sầm, nghiêng

người ngã vào trên ghế, cái gì cũng không biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.