SỐNG NHƯ TIỂU CƯỜNG - Trang 71

tờ giấy còn khô nguyên, tôi đã cẩn thận hỉ mũi vào, đảm bảo không ai dám
mở ra kiểm tra, nguyên tắc cẩn tắc vô áy náy trong công việc là thói quen
trước nay của tôi rồi.
Nước mắt lại chan chứa trên khuôn mặt, tôi nói: “Anh thậm chí có thể bán
sức lao động vì em!”
Mọi người xung quanh có vẻ hơi thất vọng, kể chuyện cũng giống như viết
tiểu thuyết, phải có lúc thăng lúc trầm chứ không thể đoạn nào cũng đặc sắc
được.
Lưu Dĩnh không kiềm chế nổi, mắng ầm ầm: “Đừng có ăn nói hàm hồ!”
Tôi cúi đầu bất lực nói: “Anh biết là anh đang nói linh tinh, anh không thể
và không biết làm thế nào để ngăn bước em đến với người đàn ông kia, anh
chỉ còn biết cầu xin em hãy nghĩ cho Tiểu Minh của chúng ta”.
Tôi thấy nắm đấm trong tay Lưu Dĩnh đã gồng lên, xem ra sắp không nhịn
được mà xuất chưởng đây, tôi bắt đầu thấy lo lắng, chị ta tốt nghiệp từ
trường cảnh sát, về mặt lý thuyết mà nói thì hẳn chị ta phải biết chút võ vẽ,
còn tôi chỉ là thằng mồm miệng đỡ chân tay.
Tôi chuẩn bị nói tiếp, đến nước này chỉ còn biết dựa vào sự ủng hộ của
quần chúng.
Tôi vừa há miệng chưa kịp nói gì, Lưu Dĩnh không nhẫn nhịn nổi thét lên
một tiếng “A”.
Chị ta xắn tay áo, chuẩn bị xông lên cho tôi bài học, tôi sợ quá lùi lại đằng
sau.
Cũng may có mấy người từ nãy đứng nghe chuyện thấy phẫn nộ nên đã
chặn đứng mụ đàn bà vũ phu lại, tôi nhận được sự ủng hộ từ khán giả, gan
lại to hơn trước.
Tôi nói: “Mẹ Tiểu Minh, em muốn đánh anh thì cứ đánh đi, anh biết sau
mỗi lần đánh đập anh, em đều cảm thấy rất sảng khoái, vì Tiểu Minh của
chúng ta, anh có thể chịu đựng tất cả”.
Khán giả đồng thanh kêu lên một tiếng đầy kinh ngạc “trời”, thêm tình tiết
gay cấn cho câu chuyện khiến mọi người càng không thể rời đi được.

Chương 24

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.