SỐNG THỜI BAO CẤP - Trang 145

"Yêu" lợn như con

Nhiều người nuôi heo, ở Huế sinh ra một nghề làm ăn rất phát đạt: vớt

rong trên sông Hương về bán cho người nuôi heo. Phong trào khai thác
rong bán cho người nuôi heo sôi nổi giống như khai thác cát sạn bây giờ
vậy. Rong sông Hương không còn đẹp thơ mộng như thơ Phùng Quán “Cái
cổ trần như rong dưới đáy sông Hương”
nữa, mà đã biến thành một mặt
hàng đầu bảng trong cơn đói khát túng thiếu của con người.

Những người dân làm nghề chài lưới trên sông, trên đầm phá, bỏ nghề

đánh cá, chuyển sang vớt rong. Từ tinh mơ, họ chạy thuyền lên đầu nguồn
sông Hương, chỗ ngã ba Bằng Lãng để vớt rong. Từ trước giờ chưa ai vớt
rong dưới sông để làm gì cả, nên nguồn rong dường như vô tận. Rong đầy
thuyền chở về đổ cho các nơi bán rong gần chợ Đông Ba, An Cựu, Bến
Ngự. Ở bến sông Bến Ngự có một chỗ bán rong, khách đông tấp nập suốt
ngày. Mua hai đồng rong đôi lợn ăn được một ngày. Rong được băm nhỏ,
trộn với cám hay hèm rượu, có mùi hơi tanh, lợn rất thích.

Tôi nhớ lần đầu tiên gần Tết năm 1979, vợ tôi xuất chuồng bán cho

cán bộ thu mua của cửa hàng con heo 75 ký. Theo thời giá lúc đó, số tiền
thu được gần gấp đôi lương tháng hai vợ chồng cộng lại. Vợ tôi sung sướng
lắm, chưa bao giờ nhà tôi lại có một số tiền lớn như thế. Lấy nhau ba bốn
năm mà hai vợ chồng chỉ có một chiếc xe đạp vợ tôi mua ở Đông Hà từ
năm 1973 khi đi B vào làm công chức của Chính phủ Cách mạng lâm thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.