có tủ lạnh, mà Tết chỉ trong 3 ngày, nên không thể cung cấp thịt sớm trước
cả tuần được. Họ thường mua thịt cũng như các loại hàng Tết vào những
ngày 28 Tết trở đi.
Các công ty, cửa hàng thực phẩm, lương thực phải mở thêm hàng chục
điểm “bán hàng Tết” để đưa hàng Tết đến mọi gia đình đúng vào dịp Tết.
Những đêm mổ thịt lợn Tết, lãnh đạo Công ty Thực phẩm đều có mặt ở lò
mổ. Các trưởng Cửa hàng và anh em vận chuyển thức trắng đêm. Ba giờ
sáng thịt lợn đã được chuyển về quầy bán lẻ... Có lần vào chiều 30 Tết, tôi
về cửa hàng C ở đường Phan Đình Phùng – Huế, là nơi cung cấp thực phẩm
cho các đối tượng phiếu C, D. Biết tôi ở phòng tổ chức công ty, mấy em
mậu dịch viên như Liệu, Tiến, Lưu... dân Đông Hà, Đồng Hới bỗng òa
khóc nức nở. Tôi hỏi sao khóc. Liệu (bây giờ em là trưởng phòng tổ chức
của Công ty Thương mại Tổng hợp Quảng Trị) bảo: “Bọn em không được
về ăn Tết với bố mẹ rồi, phải trực đến mười giờ đêm 30...”. Đó là gái mậu
dịch viên chưa chồng. Có chồng con rồi thì chồng phải thay vợ làm dưa
món, muối kiệu, hành, đi đánh bóng bộ tam sự, ngũ sự, mua cát bỏ bát
nhang, đi xếp hàng mua hàng Tết ở các quầy hàng. Chiều 30 Tết phải nấu
cúng Tất niên, vợ về đến nhà tắm rửa xong là Giao thừa.
Một thời của ít người nhiều, lo chuyện Tết cho hàng triệu miệng ăn vất
vả như thế, nhưng thấy gia đình cán bộ, bộ đội ăn Tết đàng hoàng, người
cán bộ thương nghiệp thấy tự hào lắm. Vâng, đó là những cái Tết không thể
quên đối với hàng triệu gia đình và đối với những người lo Tết...
Có gì không?
Từ cổ chí kim, thời nào, nước nào cũng có chuyện tiêu cực, tham
nhũng. Lịch sử nhân loại là như vậy. Việt Nam cũng không ngoại lệ. Vấn
đề là ở chỗ Nhà nước có các biện pháp hữu hiệu để giảm bớt tham nhũng
hay không mà thôi. Nếu chính sách của Nhà nước mà tạo điều kiện cho
tham nhũng phát triển, cổ vũ tham nhũng, đó là nỗi bất hạnh của dân tộc!