SỐNG THỜI BAO CẤP - Trang 174

Giang hành quân ra bảo vệ Thủ đô những ngày chiến tranh biên giới phía
Bắc, 2/1979. Nên họ không bao giờ đến nhận số hàng ấy.

Quầy bán lẻ thời bao cấp.

Nếu những người trực tiếp thanh toán cho Quân đoàn 2 của Công ty

Thực phẩm Nông sản Bình Trị Thiên hồi đó mà tiêu cực thì họ có thể chia
nhau số tiền và thực phẩm đó mà không ai hay biết. Vì tem phiếu đã nộp,
tiền khách đã trả mà hàng lại chưa xuất. Lượng hàng giá trị lên tới hơn 400
triệu chỉ mấy người biết. Biển thủ quá dễ dàng. Nhưng không! Họ đã nộp
tiền vào thủ quỹ và báo cáo với Giám đốc Công ty hồi đó là anh Phan Tấn
Thanh, số hàng thực phẩm ấy bộ đội chưa nhận để Giám đốc báo cáo lên
Sở Thương mại đưa vào cân đối theo kế hoạch cung cấp khác. Kể một
chuyện như thế để nói rằng, không phải là cán bộ thương nghiệp thì ai cũng
tiêu cực.

Tiêu cực tham nhũng thời đó chỉ là số ít, rất ít. Tôi có ông anh con cô

con cậu tên là Ngô Văn Ngoãn, hồi ấy là Giám đốc Công ty Thủy sản của
tỉnh mấy năm liền. Hình như anh không biết tham những là gì. Vẫn ở ngôi
nhà cấp bốn xập xệ cho đến khi về hưu. Cũng chẳng nhậu nhẹt “trăm phầm
trăm”, “zô zô” như bây giờ. Tết nào cũng như Tết nào, anh đều biếu vợ
chồng tôi một chai nước mắm Phan Thiết mua bằng tiền túi của mình, gọi
là “món quà thủy sản”, nghề nghiệp của anh. Hay các anh lãnh đạo ở Sở
Thương nghiệp Bình Trị Thiên thời bao cấp như anh Phan Bá Giàu, Trần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.