SỐNG THỜI BAO CẤP - Trang 41

(họ cho công thức – tôi quên mất rồi!). Em hãy chứng minh công thức ấy là
gần đúng”. Tôi làm toát mồ hôi đến bốn tiếng đồng hồ mới xong bài này.
Vì thi học sinh giỏi toàn quốc tổ chức tại huyện, quy định làm bài bốn
tiếng, giám thị cho làm đến lúc nào xong thì nộp. Thế mà không đứa nào
trúng giải. Bù lại sau khi thi xong, được thầy Vương Công Tân, người Hoa
Thủy, dạy toán và là giáo viên chủ nhiệm của tôi năm lớp 7, dắt về quán ở
chợ Tréo làm một bữa cháo bánh canh cá tràu (cá lóc), nhớ đời!

Quảng Bình “hai giỏi”.

Năm 1965, tôi học xong lớp 7 trường làng, được chuyển thẳng lên cấp

ba. Từ làng tôi lên trường cấp ba Lệ Thủy sơ tán ở làng Cổ Liễu, xã Liên
Thủy gần 20 cây số. Xã tôi có bốn đứa đi học cấp ba là Ngô Văn Vựng,
Nguyễn Quang Bạo, Nguyễn Văn Xuân ở Tây Thôn và tôi. Mỗi lần đi học,
Xuân phải bới cơm khoai, mắm đi từ đêm hôm trước, ra làng Thượng Luật
ngủ để mai cùng đi. Vất vả lắm. Mới một học kỳ, Xuân tuyên bố: “Tau
không gượng được rồi. Bỏ học mất thôi!”. Rứa là nó bỏ học. Nó bỏ học
cũng đúng thôi. Nhà nó chỉ một mẹ một con. Nó đi học, mẹ nó già mần
răng mà làm đủ khoai, gạo, cá cho nó bới đi học! Còn ba đứa đeo đẳng cho
đến tốt nghiệp cấp ba năm 1968!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.