SỐNG THỜI BAO CẤP - Trang 99

đình phát biểu. Đặc trưng nhất là hồi đó đám cưới nào cũng phải có đốt
pháo Bình Đà. Sang thì loại pháo to, dài, xoàng cũng phải pháo bằng đầu
đũa. Người ta mê tín, nếu cưới mà không có pháo là xui. Pháo để trừ tà,
pháo để chúc phúc. Pháo đốt bị tắt nửa chừng là xui. Còn pháo nổ giòn giã
từ đầu đến cuối là vợ chồng trăm năm hạnh phúc.

Rước dâu.

Ấn tượng nhất đối với tôi thời đó là đám cưới ông anh trai Ngô Tấn

Ninh của tôi ở làng biển Thượng Luật. Anh Ninh ở trong tổ năm chàng trai
trẻ chuyên đo đạc tọa độ, phương vị... cho C Gái (Đại đội nữ pháo binh
Ngư Thủy) bắn tàu chiến Mỹ do đơn vị 360 bộ đội huyện cử về. Trong rất
nhiều bài viết về C Gái trước đây và cả sau này, không ai biết về cái tổ trợ
chiến đó cả, vì họ không phải là con gái. Cái tổ “trợ chiến” có năm “đực
rựa” ấy, sau vài năm, anh nào cũng cưới chị em C Gái làm vợ. Chị Gái, chị
dâu tôi, là Trung đội trưởng chỉ huy một trong bốn khẩu pháo tầm xa nòng
dài 105 ly của C Gái. Hai người yêu nhau mấy năm liền. Đến khi anh Ninh
yêu cầu mẹ tôi cưới vợ cho anh, thì mẹ đang ở giai đoạn túng bấn do buôn
bán không phát đạt. Thế mà đầu năm 1970, mẹ vẫn lo được đám cưới cho
Ninh rất chỉn chu, mà chỉ tốn có 19 đồng! Đám cưới 19 đồng! Nói không ai
tin nổi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.