SỐNG TRONG BÃO BIỂN - Trang 31

Cứ sau ca làm việc là họ ngủ, bất kể thời tiết thế nào, bất kể giờ giấc. Ở
một nơi suốt ngày suốt đêm vẫn có ánh sáng thì cần gì phải phân biệt giờ
giấc. Nên họ cứ ngủ, ngủ được, ngủ say, ngủ tốt, không cựa quậy, không
mơ màng, lấy lại sức khỏe.
Thảng hoặc trong giấc ngủ họ có mơ màng về gia đình vợ con hay về người
yêu thì họ choàng mở mắt tự nhủ vài ba tuần lễ nữa, xong vụ đánh bắt về sẽ
biết tin tức. Nghĩ vậy rồi họ lại nhắm mắt ngủ tiếp.
Những lúc như thế cũng hiếm khi. Vì họ quen rồi, xa gia đình, vợ con,
xa người yêu, xa bà con anh em, đối với họ là chuyện thường.

Họ vẫn hát
Jean François.
Jean François.

Từ phía chân trời hiện ra một vật mờ, một làn khói mảnh như cái đuôi từ
dưới nước dâng lên, xẫm hơn màu da trời. Với đôi mắt thành thạo họ nhận
ra ngay đó là một con tàu; thuyền trưởng reo:
- Tàu của nhà nước đi tuần đấy!
Con tàu đưa đến cho họ tin tức về Tổ quốc, trong đó có bức thư của bà
cụ già do bàn tay một cô gái viết.
Con tàu từ từ đến gần. Đã nhìn thấy rõ thân tàu sơn đen. Đúng là tàu của
nhà nước đi tuần vùng biển phía Tây này.
Một làn gió nhẹ thổi.Mặt biển đang phẳng lặng bỗng gợn lên từng mảng
màu xanh lục. Những mảng màu kéo thành những vệt dài trông như những
nan quạt, chẽ ra như chân con sứa.
Bầu trời rạng ra,những đám hơi nước dồn xuống thấp, chồng lên nhau,
bồng bềnh như những khối bông to màu xám, dựng thành những bức tường
chung quanh mặt biển.
Trời và biển như hai tấm gương mờ được lau bóng, ánh lên. Những con
tàu đánh cá từ mọi hướng trên mặt biển kéo đến. Tất cả những tàu của Pháp
đang đánh bắt ở vùng này, tàu Bretgne, tàu Normandie, tàu Boulogue, tàu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.