SỐNG TRONG BÃO BIỂN - Trang 38

Cha cô trước đây làm ăn chung với ông Gaos còn nợ một trăm frances
tiền bán thuyền.
“Bố để con mang số tiền này đến trả cho ông ấy, bố ạ. Con muốn đến chơi
với cô Marie Gaos; con cũng chưa bao giờ đi xa đến Ploubazlance, bố để
con đi chơi một chuyến”.
Thâm tâm thì cô muốn xem gia đình Yann mà có lẽ một ngày kia cô phải
đến ở đây, tại gia đình ấy, tại làng ấy.
Một hôm trước ngày ra đi, Sylvestre nói với Gaud:
“Tính anh Yann là như thế đấy; anh ấy không muốn kết hôn với ai, chỉ
muốn sống với biển thôi, đã có lần anh ấy nói đùa rằng anh ấy sẽ kết hôn
với biển”.
Cô không giận anh, cô thông cảm với tác phong của anh. Cô luôn nghĩ
đến và nhớ lại nét cười, có duyên và thật thà trong buổi vũ hội đêm xưa và
cô hy vọng.
Nếu gặp anh ấy ở nhà, cô sẽ không nói gì, ai lại táo tợn như thế! Còn
anh ấy trong thấy cô, chắc là anh ấy sẽ hỏi chuyện.
* *
*
Cô gái đã đi được một tiếng, bước chân thoăn thoắt, lòng khấp khởi, căng
lồng ngực ngọn gió trong lành của biển khơi.
Tại các điểm giao nhau của các trục đường có trồng các cây câu rút.
Cô qua hết xóm chài nọ đến xóm chài kia, quanh năm gió thổi làm nhà
cửa bạc phếch màu đá vôi. Đến một chỗ đường thắt cổ chai, giữa những
mái tranh nóc nhọn như những căn lều của người Celle và những mảng
tường tối om, cô buồn cười khi thấy tấm biển đề “Rượu táo Trung Quốc”
vẽ hai ông phỗng mặc áo xanh đỏ có đuôi, đang uống rượu táo. Hẳn đây là
tác phẩm của một người lính nào đã có lúc sang Tàu về. Trong lúc đi đường
Gaud chú ý quan sát mọi cái. Người đi xa thường thích thú hơn khi những
người khác vì được biết nhiều chuyện. Cổ nhân đã nói “Đi một ngày đàng
học một sàng khôn”
mà.

Giờ đây ngôi làng nhỏ đã lùi lại phía sau càng gần đến mũi đất tột cùng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.