SỐNG TRONG BÃO BIỂN - Trang 41

hối hận sao lại đặt chân đến nơi đây để phải buồn lòng. Ở Paimpol, cô cũng
thấy có những tấm bia ghi như thế, ở mỗi góc nghĩa địa có một băng ghế
bằng đá granit. Nơi đây các bà mẹ già, các bà vợ góa sớm chiều đến ngồi
tụng niệm để cầu chúc cho linh hồn chồng con. Tận cùng nghĩa địa, dưới
chân nhà thờ là một hang động bằng đá xếp, ngoài cửa có tượng Đức bà cổ
kính, sơn màu hồng, với đôi mắt dữ tợn, trông giống như tượng Cybele, nữ
thần Trái Đất.
Lại Gaos, vẫn Gaos!

Để tưởng nhớ
Gaos François
Chồng của Anne Marie Le Goaster
Thuyền trưởng tàu Paimpol

Mất tại biển Islande từ 1 đến 3 tháng 4 năm 1877 cùng với hăm ba thủy
thủ đoàn.
Phía dưới là hai khúc xương bắt chéo trên là một đầu lâu sơn đen, hai
mắt sơn xanh một bức họa vừa xấu vừa thô.
Gaos! Đâu cũng Gaos.
Lại một Gaos nữa tên là Yves gió hất xuống biển và mất tích tại Islande, 22
tuổi, tấm biển ở đây đã lâu lắm, không ai còn nhớ đến nữa.
Đọc những dòng chữ ghi trên bia, Gaud lại nghĩ đến Yann và thấy vô
vọng, Yann sẽ không bao giờ là của cô. Tránh sao nổi anh ấy với biển cả.
Bao nhiêu người đã chết chìm dưới biển từ ông, đến cha, đến con. Yann rồi
cũng sẽ như thế.
Gaud bước vào giáo đường lúc này đã tối chỉ còn thấy lờ mờ qua ánh
sáng từ các cửa sổ thấp lọt vào. Lòng đầy thương cảm, cô quỳ xuống, kính
cẩn cầu các đấng thánh thần nam nữ phù hộ. Ngoài kia gió bắt đầu nổi lên,
rít từng cơn dài như tiếng than thở của những dân chài trẻ tuổi đã bỏ mình
nơi biển cả.
Trời đã chiều rồi. Gaud phải đến thăm gia đình Gaos và làm xong việc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.