SỐNG TRONG BÃO BIỂN - Trang 54

chỉ mới nói đủ để Yann thấy cô là một cô gái táo bạo…Gaud chưa hiểu
được Yann là người thế nào, chỉ biết anh ta rẻ rúng con gái, rẻ rúng tiền bạc
rẻ rúng tất cả…
Gaud cứ đứng ngây ra nhìn cảnh vật chung quanh, trong người nôn nao,
chóng mặt.

Rồi một ý nghĩ vụt nảy ra. Bạn bè của Yann đang đi bách bộ trên hè để đợi
anh. Biết đâu vui chuyện anh ta lại chẳng kể lại cho họ nghe. Nếu thật vậy
thì là một điều sỉ nhục rất kinh tởm. Cô nghĩ vậy và leo nhanh về phòng
đứng trong rèm cửa quan sát.
Có một nhóm đang đứng trước cửa thật, nhưng họ chỉ nhìn trời dự đoán
thời tiết.
“Không quan trọng, - họ bảo nhau, - cứ vào làm chén rượu, đợi ngớt mưa”.

Rồi họ dẫn nhau đi, đùa cợt với nhau về cô gái Caroff và nhiều cô khác,
nhưng không một ai quay nhìn lên cửa sổ nhà Gaud.
Tất cả họ đều vui nhộn, chỉ riêng Yann chẳng cười, chẳng nói, chỉ im lặng
và buồn. Anh cũng chẳng vào quán rượu như họ, và không chú ý đến họ,
đến trời đang mưa, anh cứ lững thững đi về Ploubazlanie trong đầu miên
man suy nghĩ.
Cô gái đã thông cảm với Yann. Cô thấy thương anh mặc dầu không còn hy
vọng.

Gaud ngồi xuống, hai tay ôm đầu. Cô tự hỏi: “Làm gì bây giờ?”
Nếu anh chịu nghe cô nói, hơn nữa nếu anh quá bộ đến với cô, chỉ hai
người nói với nhau, chắc hẳn sự việc sẽ đâu vào đấy.
Cô sẽ nói với Yann thế này: “Trước đây tôi không yêu cầu thì anh lại tìm
đến với tôi; bây giờ tôi toàn tâm toàn ý với anh thì anh lại hờ hững. Tôi
không ngại lấy một người dân chài đâu. Ở Paimpol chẳng thiếu gì con trai,
nhưng tôi yêu anh, tôi thấy anh hơn mọi người khác. Tôi có giàu thật, tôi
cũng có xinh thật, nhưng điều đó có sao đâu. Tôi cũng nói thêm tôi đã sống
ở thành phố nhưng tôi thề là vẫn đứng đắn, không làm gì sai trái xấu xa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.