SỐNG TRONG BÃO BIỂN - Trang 95

lắm.
Nhưng cần gì! Trước mắt, họ còn đương trên đất liên, xa mọi nỗi lo sợ
hãi hùng. Trong căn nhà tối tăm, bốn bề lộng gió, họ cứ việc hết mình vì
nhau đã chẳng quản ngại gì chết chóc, đắm chìm. Cứ hãy tận hưởng những
dịu ngọt của ân ái.
***
Họ cưới nhau được sáu ngày thì đoàn tàu đánh cá phải ra khơi. Tất cả mọi
người phải tham gia chuẩn bị. Phụ nữ phải đóng mối vào bao chuyển xuống
tàu để muối cá. Đàn ông phải chuẩn bị mọi thứ cho tàu lúc ở ngoài biển. Ở
nhà Yann, mẹ và các em gái phải chuẩn bị cho anh quần áo, giầy ủng dùng
lúc câu cá. Thời tiết lại xấu! Trên trời, dưới biển đều âm u, gió bão, biển
động.

Gaud thấy lo buồn, không yên. Chỉ mong cho thời gian đi nhanh, mau tối
để đựơc có riêng Yann cho mình mình.
Những năm sau này Yann có còn phải đi như thế này không? Cô mong sẽ
giữ được anh ở nhà, song chưa dám nói ra.
Yann cũng yêu vợ lắm, yêu một cách thắm thiết, chân thành, không như với
các cô gái cặp kè trước đây. Tình yêu của họ mỗi ngày thắm đượm thêm,
nồng nàn thêm, chẳng bao giờ thấy được thỏa mãn mỗi sáng phải rời nhau.
Gaud cũng nhận thấy anh đối đãi với cô khác hẳn với những người con
gái mà đôi lần cô đã bắt gặp ở Paimpol. Đối với đám kia, anh thường tỏ ra
rẻ rúng, còn với cô bao giờ anh cũng có thái độ kính trọng, lịch sự. Giữa cô
và họ là một trời một vực.
Nhưng cô luôn lo ngại cho hạnh phúc của mình. Cô luôn tự hỏi: Liệu
tình yêu của anh có được bền vững không? Có mãi mãi như bây giờ không?
Cứ nghĩ đến tính nết bồng bột của anh, tác phong phiêu lưu của anh, những
cô gái trước kia của anh, Gaud lại lo ngại.
Sáu ngày sống chung chẳng đáng là bao! Chẳng bõ bèn gì! Chỉ mới bên
nhau, vừa mới giáp mặt nhau. Còn bao nhiêu chuyện muốn nói, bao nhiêu
dự kiến muốn bàn, lại phải chờ đến ngày về....
Những năm sau, bằng bất cứ giá nào cũng phải giữ anh ấy ở nhà, không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.