SỐNG VỚI TÂM TỪ - Trang 114

115

Đối trị sân hận

một mặc cảm tội lỗi lớn, ta sẽ không còn đủ năng lượng
để chuyển hóa nó nữa. Ta bị chính mặc cảm ấy chế
ngự, làm tiêu hao hết năng lực của ta. Ta cảm thấy rất
cô đơn và chỉ còn biết nghĩ đến sự vô dụng và bất thiện
của mình mà thôi: “Tôi là người tồi nhất trên trái đất
này. Chỉ có tôi mới có thể làm

ra

những chuyện xấu xa

đến như vậy!” Nhưng thật ra chính thái độ ấy lại rất
là vị kỷ, vì ta chỉ biết nghĩ đến mình như là trung tâm
của vũ trụ này vậy.

Ngược lại,

sự

hổ thẹn

là một trạng thái chấp nhận.

Chúng ta ý thức rằng mình đã làm hay nói một điều gì
đó bất thiện và gây

ra

khổ đau. Bây giờ ta cảm nhận

nỗi đau ấy. Nhưng điều quan trọng là

sự hổ thẹn

công năng giải thoát ta ra khỏi ngục tù của quá khứ.
Nó ban cho ta một số năng lượng, giúp ta có thể đứng
dậy và bước đi, và tự hứa rằng mình sẽ không bao giờ
tái phạm
lỗi lầm ấy nữa.

Mặc cảm tội lỗi đôi khi lại rất gian xảo. Ta có thể

cảm thấy nó như là một sức mạnh chính đáng có thể
thúc đẩy ta hành động tốt lành, phục vụ cho người
khác. Nhưng thật ra, mặc cảm tội lỗi không hoạt động
như vậy. Khi chúng ta bị thúc đẩy vì tội lỗi thì chính
mặc cảm ấy, nỗi đau ấy, đóng vai trò chánh, làm chủ
hành động của

ta

. Cũng như khi ta bị một cơn giận sai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.