SÔNG XA - Trang 12

vạt áo và ống quần hơi rộng. Cổ chị tròn và dài, nếu cái cổ ấy không gầy
quá, chắc là đẹp lắm. Tóm lại chị là một người phụ nữ không có gì nổi bật,
nếu không muốn nói nhác trông thấy chị lần đầu có cái gì mệt mỏi và tiều
tụy. Nhưng riêng đôi mắt của chị lại ngược hẳn tất cả. Mắt to, đen, lòng
trắng phủ một màu xanh phớt. Nhìn ai, chị nhìn rất thẳng, cái nhìn rất chăm
chú, lúc nghiêm nghị, lúc dịu dàng, có lúc lại buồn buồn vơ vẩn. Vui điều
gì, trông mắt chị cứ anh ánh nước. Buồn điều gì, cũng ánh mắt ấy lại sụp
tối sầm xì. Tôi có cảm giác cái nhìn của chị vừa rất già vừa rất trẻ, vừa xa
lạ vừa gần vũi. Đôi mắt có sức cuốn hút kỳ lạ, vừa buộc người ta phải nể vì
lại vừa thôi thúc người ta tâm sự, cởi mở đến tận những điều sâu kín nhất.
Đôi mắt ấy gợi sức cuốn hút khó cưỡng lại cho cả con người chị. Mãi sau
này do va vấp, từng trải nhiều tôi mới hiểu, những người đàn bà phải gánh
chịu nhiều gian truân lắm mới có cái nhìn như thế. Còn lúc ấy, tôi chỉ thấy
tin ở chị. Tin một cái gì đó mình chưa hiểu thật tường tận, nhuốm một chút
màu sắc siêu hình. Ở giữa nơi sự sống con người được đếm từng giờ như
thế, chỉ nội một phong thái đôn hậu, trầm tĩnh của chị là đủ át đi tất cả.
Đồng chí cán bộ quân sự địa phương giới thiệu với tôi rằng: chị là tỉnh ủy
viên, đảm trách các địa bàn phía trước, do thiếu cán bộ có kinh nghiệm nên
chị xuống nằm hẳn ở một xã điểm để chỉ đạo trực tiếp. Nghe thế, bỗng
dưng tôi nhìn chị khác hẳn đi. Người đàn bà ba mươi tuổi, chưa biết cuộc
đời và bản lãnh ra sao, thỉnh thoảng gặp vẫn chỉ thấy nụ cười lặng lẽ hơi
buồn buồn mà lại là một bà tỉnh ủy?... Trước con mắt của người lính, bất
giác tôi cho đó là một cái gì đó phi thường. Trong khi đó chị lại không tỏ ra
có cái gì khác thường cả. Không thấy chị tung ra những chỉ thị, mệnh lệnh,
không thấy chị chém tay vào không khí để nói những danh từ quân sự,
thuật ngữ chính trị to tát; không thấy chị đăm chiêu đi lại để vạch ra trong
tư duy cách đấu tranh với kẻ thù ở địa bàn cài răng lược… không thấy gì
hết.
Chị vẫn dịu dàng như người chị, hỏi đến đời riêng, chị còn đỏ mặt e ấp như
con gái dậy thì. Vì lẽ đó, con người chị bỗng dội vào tôi những tò mò khác
lạ. Tôi bắt đầu quan sát chị và thầm hứa tới đây nếu có dịp, nếu không đến
nỗi khó sống lắm, tôi sẽ yêu cầu chị kể cho nghe một điều gì đó về mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.