SÔNG XA - Trang 282

đã có ý muốn tạm buông súng chờ xem; nhiều anh em khác lại giục tôi lợi
dụng lúc hỗn quan này, tranh thủ làm vài trận chớp nhoáng cho sướng. Tất
nhiên tôi ngả sang ý kiến thứ hai. Vì đã có chủ trương của tỉnh ủy quán triệt
từ trước nên tôi tỏ ra bình tĩnh hơn - mặc dù hơi bị hẫng hụt một chút, mặc
dù đầu óc cũng chứa đầy những băn khoăn, hy vọng như mọi người. Tôi
chỉ biết nói với anh em: “Thằng ăn cướp vẫn là thằng ăn cướp. Nó chỉ thay
đổi cái áo” rồi triển khai cho anh em tranh thủ vào ấp kiếm gạo, mắm tích
trữ chuẩn bị cho cuộc chiến đấu còn lâu dài và có thể phức tạp hơn.
Cũng những ngày này, nội bộ huyện ủy Châu Thành chúng tôi có những
xáo động đáng kể. Cuộc họp bất thường cách đây ba tháng bây giờ mới có
tiếng vọng. Anh Tám bị cách chức bí thư huyện ủy để điều lên tỉnh làm một
chân trợ lý tuyên huấn nào đó. Anh không chịu và đề nghị tỉnh cho anh
xuống nằm ở một xã sâu nhất, khó nhất; cái xã mà ít ai dám xuống, cái xã
mà chỉ vài ngày lại nghe tin có một người hy sinh, một người bị mất xác.
Anh xin xuống đó làm du kích, làm kinh tài hay làm gì cũng được miễn là
không phải lên cơ quan, buồn lắm, chịu không có nổi, ở đây lăn lộn sống
chết với dân quen rồi. Sau khi cân nhắc, tỉnh đã đồng ý bởi vì nói cho cùng,
một cái xã cứng như thế rất cần có một người gan góc như anh. Anh nhận
nhiệm vụ làm bí thư của xã đó. Còn chức vụ bí thư huyện ủy sẽ do chị Ba
Liên đảm nhiệm. Nghe quyết định này, chị Ba giãy nảy lên. Chị bảo mình
không quen chủ trì, không có năng lực lãnh đạo, đàn bà con gái chậm chạp,
chân yếu tay mềm làm sao có thể gánh vác nổi công việc của cả một huyện.
Chị nói cứ để anh Tám ở cương vị này là thích hợp nhất, sai đâu sửa đấy
chứ hà cớ gì phải thay? Sau đó, không ai khác mà lại chính là anh Tám
thuyết phục, chị mới nghe. Anh nói: “Trong cuộc đời cách mạng, tránh sao
được những bước thăng trầm. Tôi đi là việc của tôi và của tổ chức, cô Ba ở
lại thay tôi là hợp lòng người. Dù sao thế cũng còn may vì cô Ba là người
nằm vùng ở đây lâu, là lớp huyện ủy viên đầu tiên sau Giơnevơ, đã quen
dân, quen địch và quen việc. Vả lại… tôi cũng còn ở đây kia mà, chúng ta
còn gặp nhau để bàn bạc, để bổ sung và trao đổi…:. Chị nghe thì nghe vậy
thôi, nể mà nghe chứ tôi biết trong lòng chị vẫn dấm dứt lắm! Chị không
muốn qua mặt anh, không muốn là người thay thế anh khi anh đang gặp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.