32 • Thiền sư Ajahn Chah
Nếu chúng ta chứng đắc giác ngộ trong kiếp này, điều
đó quá tốt. Nếu phải chờ đến kiếp sau, điều đó cũng chẳng
sao. Miễn sao chúng ta đã có lòng tin và sự cam kết bất thoái
chuyển vào Giáo Pháp. Nhanh hay chậm, đốn hay tiệm gì gì
đó, là tùy theo những căn cơ bản năng và huynh hướng bẩm
sinh, và những công đức tích lũy từ trước đến nay. Tu tập
theo hướng này và sự tin tưởng này càng làm cho trái tim và
tâm được thư thái. Cũng giống như đi xe ngựa, đừng đẩy xe
trước ngựa, hãy ngồi yên chờ ngựa kéo đi. Cũng giống như
cày ruộng vậy, đừng đi trước con trâu, phải cầm cày đi sau
và để cho trâu kéo. Điều tôi đang nói đây có nghĩa là tâm nó
luôn luôn đi trước nó. Nếu người tu muốn có kết quả nhanh
là thiếu kiên nhẫn. Đó không phải là cách, dù muốn nhanh
cũng đâu được, hay càng nôn nóng thì càng chậm thêm. Đó
không phải cách đúng. Đừng có đi trước con trâu. Bạn phải
đi sau con trâu.
Cũng giống như tiến trình lớn lên của cây ớt. Tưới
nước và chăm bón cho nó, nó tự hút chất dinh dưỡng và lớn
lên. Khi có kiến hay sâu rầy đến phá, đuổi sâu rầy đi. Chỉ cần
làm đúng như vậy thì cây ớt có thể lớn đẹp. Và khi nó đã lớn
đẹp, đừng cố o ép nó ra hoa kết trái nhanh nhanh theo ý ta.
Việc đó đâu phải việc của ta. Cứ nôn nóng chỉ tạo ra khổ đau
vô ích. Cứ để yên cho nó tự nở hoa kết quả theo tốc độ của
nó. Rồi khi nó ra trái cũng đừng có muốn nó phải chín nhanh
để ta có ăn. Đừng có o ép hay thúc giục điều gì. Điều đó chỉ
gây ra khổ cho mình! Khi hiểu được những ví dụ tự nhiên
này, chúng ta hiểu được trách nhiệm chúng ta là gì và những
gì không phải là việc của ta. (Cái gì cần tu thì ta làm; những
gì không tự nhiên và không nên làm thì đừng làm). Mỗi
người có mỗi bổn phận để hoàn thành, bổn phận là phải lo tu
tập siêng năng và đúng đắn. Còn việc gì đến sẽ đến. Cái tâm
tự hiểu được vai trò của nó phải làm việc gì. Nếu tâm không
hiểu được vai trò của nó nên làm gì, thì người tu sẽ suốt ngày