Lẽ sinh diệt, lý tu hành • 69
Đừng cố nắm giữ những hiện tượng như vậy. Chúng
chẳng là gì cả, chỉ là những hiện tượng như chúng là, và
chúng là luôn luôn dẫn lừa chúng ta. Dù chúng ta thích
chúng hay mê đắm chúng, tâm sẽ bị nhiễm độc bởi chúng.
Chúng là những hiện tượng không đáng tin cậy: chúng có
thể là không thực hoặc chúng chỉ có vẻ thực chứ chẳng phải
thực. Nếu các thầy trải nghiệm chúng trong khi thiền, các
thầy đừng cố diễn dịch ý nghĩa của chúng hoặc đừng cho
chúng là này là nọ gì cả. Hãy nhớ rõ chúng không phải là gì
của ta cả, do vậy đừng chạy theo những hình ảnh, những
viễn cảnh, và những cảm nhận đó. Thay vì vậy, hãy lập tức
quay lại và kiểm tra trạng thái hiện tại của cái tâm. Đây là nguyên
tắc số một của chúng ta. Nếu chúng ta bỏ quên nguyên tắc căn
bản này và bị dính theo những gì chúng ta đang nhìn và
chúng ta đang tin, thì chúng ta sẽ đánh mất chính mình và
bắt đầu lảm nhảm hoặc bị mất trí luôn. Chúng ta có thể mất
trí đến mức độ thậm chí chúng ta không còn liên hệ với mọi
người một cách bình thường. Phải biết đặt niềm tin vào cái
tâm của mình. Bất cứ điều gì xảy đến, cứ đơn giản quan sát
cái tâm và trái tim của mình, cứ duy trì như vậy. Những trải
nghiệm lạ thường trong khi thiền tập có thể rất có ích cho
những người có trí tuệ, nhưng có hại đối với những người
không trí tuệ. Bất cứ điiều gì xảy ra, đừng quá phấn khích
hoặc quá lo sợ. Nếu những trải nghiệm xảy đến, cứ mặc
chúng xảy đến.
Một cách khác để tu tập là quán xét và xem xét tất cả
mọi thứ mình thấy, mình làm, và mình trải nghiệm. Đừng
bao giờ quên thiền tập. Khi người ta xong giờ ngồi thiền hay
giờ đi thiền, họ cho rằng đã đến lúc nghỉ thiền và nghỉ ngơi.
Họ không còn tập trung tâm vào đối tượng thiền hay đề mục
thiền quán nữa. Họ dẹp hết hoàn toàn. Các thầy đừng có tu
kiểu vậy. Ngoài giờ thiền chính thức, khi nhìn thấy bất cứ gì,
cứ điều tra suy xét nó thực sự là gì. Quán xét những người