SỰ BÙNG NỔ DỊU DÀNG - Trang 151

Anne Mather

Sự bùng nổ dịu dàng

Dịch giả: Phạm Thu Huyền

Chương 12

Nathan đang gói ghém đồ đạc của mình thì có ai đó gõ cửa phòng anh.
Mặc dầu anh không muốn đi, nhất là vào lúc này, nhưng cuối cùng Greg
thuyết phục được anh là hãy cho India một ít thời gian trước khi anh thổ lộ
tình cảm của mình. Cô sẽ không tin anh, quỷ thật, thậm chí có thể cô sẽ
không thèm nghe anh nói nữa, ít nhất là bây giờ, và cho tới lúc anh có thì
giờ để kể cho cô về Sulliavan Spa thì cô sẽ không được biết toàn bộ câu
chuyện.
- Mời vào
Anh nói và tiếp tục xếp cái hộp cạo râu vào trong túi. Ngỡ đó là Greg, hoặc
có thể một cô phục vụ phòng nào đó nhưng quai hàm anh đột nhiên nghiến
chặt khi thấy bà Adele bước vào – Quỷ tha ma bắt, bà muốn gì ở đây?
- Nào con trai, chẳng lẽ đó là cách duy nhất để anh nói với mẹ kế của mình
hay sao?
Bà phản đối nhẹ nhàng và Nathan nhận thấy vẻ mặt bà có vẻ căng thẳng:
- Ta chỉ muốn nói chuyện với anh, Nathan. Chỉ thế thôi.
Nathan ưỡn thẳng người, anh ân hận vì đã không chịu dành thời gian mặc
áo quần trước khi sửa soạn đồ đạc. Sau khi tắm, anh chỉ quấn chiếc áo
choàng màu đen treo sau cánh cửa và giờ đây cảm thấy bực bội vì sự trần
trụi của mình sau tấm áo.
Nhưng Lạy Chúa, anh chẳng có gì để sợ bà ta cả, anh tự nhủ một cách dữ
tợn mặc dù có cái gì đó vẫn gợn lên trong tiềm thức. Cảnh này gợi cho anh
nhớ lại một lần như thế, khi cha anh buộc tội anh những thứ mà có Chúa
mới biết là cái gì! Sau khi đọc lá thư của cha để lại, anh đã nghi ngờ tính
hai mặt của bà ta. Và nếu như India phát hiện ra…
- Tôi nghĩ là bà nên ra khỏi đây – anh nói, cố giữ giọng mềm mỏng –
Chúng ta không có gì để nói cả.
- Ồ, tôi không nghĩ thế đâu – bà Adele liếc hờ hững căn phòng rồi lại mỉm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.