SỰ BÙNG NỔ DỊU DÀNG - Trang 153

thực sự nghĩ và bà Adele không phải là ngoại lệ
- Nó sẽ làm bất cứ cái gì anh muốn và anh biết điều đó.
Cô ấy ư? Nathan cố dập ngọn lửa mà từ đó vừa nhen lên trong lòng anh và
nhún vai vẻ thờ ơ:
- Tôi không tin.
- Ồ tất nhiên là thế – bà Adele lộ vẻ sốt ruột – Ta đã bảo anh từ nhiều năm
trước, con bé đã phát rồ lên vì anh. Nó đã như thế và ta đã nghĩ là sẽ luôn
như thế. Thêm vào đó, anh nói đấy là một điều kiện để anh cứu khách sạn
này. Anh không thể để cho nó đi được.
Nathan đã bắt đầu hiểu ra:
- Ý bà muốn nói là nếu cô ấy đi thì bà cũng sẽ làm như vậy ?
- Tôi không nói như thế.
- Vì bà không cần phải nói như thế. Tội nghiệp bà Adele! Bà sẽ làm gì đây
khi không thể trông chờ khách sạn trang trải chi phí cho mình? Khi nào thì
bà sẽ phải sống bằng thu nhập của chính mình?
Bà Adele tức tối
- Ồ, anh muốn như thế, đúng không? Anh muốn nhìn thấy ta phải đau khổ.
Ồ, đừng có hấp tấp thế, Nathan. Chuyện đó sẽ không xảy ra đâu. Anh phải
hiểu rõ ta hơn mới phải. Ta sẽ không đi đâu cả, trừ khi anh chịu mất tất cả
nơi này…
Nathan cau mày:
- Tôi e là…
- Ồ, đừng có nói cái giọng đó với tôi – bà ta khịt mũi – Đừng tưởng là anh
biết nhiều, Nathan. Không đâu. Tôi đã biết anh là ai, anh thấy đấy. Tôi đã
biết cả về Sullivan Spa. Lẽ ra anh không nên có một cộng sự nổi tiếng như
thế. Tôi đã nhận ra mặt ông ta ngay khi vừa mới gặp.
Nathan mím môi. Quỷ thật, anh nghĩ. Bà ta đã nói gì với India chưa? Mà
nếu đã nói rồi thì không biết bà ta đã tiếp tục buộc tội anh lừa đảo gì nữa
đây? Lẽ ra anh đã tự mình nói ra với cô. Có Chúa biết, anh đã có cơ hội mà
lại bỏ qua.
- Ta thấy là anh đã hiểu rồi, Nathan ạ. một lời với giới báo chí về tình hình
tài chính khó khăn của chúng ta sẽ làm anh bị lỡ mất nhiều cơ hội. Và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.