SỰ BÙNG NỔ DỊU DÀNG - Trang 37

- Tôi có thể giúp gì được, thưa ông?
Một người phục vụ mặc áo trắng đang nhìn anh đầy dò xét. Nathan chợt
nhận ra cả ngày hôm qua cái vẻ ngoài đã khiến anh không tìm được bạn bè
mới. Lần đầu tiên, anh cảm thấy râu mọc đêm trước đang lởm chởm trên
quai hàm và bộ quần áo đang mặc là một nhân chứng hùng hồn về tác hại
của nước biển.
- Tôi… - Nathan lưỡng lự giây lát rồi nghĩ rằng cho dù trông mìnnh có
nhếch nhác đến đâu thì bây giờ anh đang đói, vả lại đây là khách sạn của
anh nên mạnh bạo nói tiếp – Vâng, xin chỉ cho tôi một cái bàn và mang một
ấm cà phê được không? Tôi tự biết nên dùng gì tiếp theo sau khi xem thực
đơn.
Người phục vụ kẹp tờ thực đơn dưới nách khi đang xem xét những lời anh
nói – ờ, ông là khách của khách sạn phải không? – anh ta hỏi bằng giọng
khinh khỉnh và Nathan gật đầu.
- Phòng 204 – anh nói, không muốn làm cho tay nhân viên phải lúng túng –
bây giờ thì… tôi sẽ ngồi ở đâu nhỉ? Cái bàn kia, bên cửa sổ được không?
Người phục vụ so một bên vai
- Tôi… tôi cũng không dám chắc – anh ta đang nói thì một giọng con gái
quen thuộc cất lên.
- Tôi sẽ phục vụ ông Kittrict, anh Lloyd – giọng India dịu dàng nhưng trên
mặt của anh nhân viên thoáng vẻ hoảng hốt - ồ, thế ông Kittrict chưa tự
giới thiệu hay sao? Nathan, đây là Lloyd Persall. Anh ấy phục vụ khách
đến buổi sáng. – cô nhìn anh một cách dò xét – Anh ấy xử lý rất tốt trường
hợp khách bị say rượu.
Nathan cảm thấy hơi phật ý
- Tốt đối với Lloyd – anh nói bằng một giọng nghiêm trang, không còn tâm
trạng để tiếp tục tranh cãi với cô – Vậy thế anh phải làm gì để được phục
vụ ở đây? xuất trình thẻ căn cước chăng? Hay một điều ngu ngốc gì khác?
India mím chặt môi. Cô bảo với anh phục vụ
- Mang cho ông Kittrict thứ ông ấy cần – và cô đẩy được Lloyd đi với một
câu trấn an – Tôi sẽ xếp chỗ ngồi cho ông ấy.
- Vâng, thưa cô Kittrict.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.