SỰ BÙNG NỔ DỊU DÀNG - Trang 85

ngờ. Nhưng thật may, bà Adele cũng chăm chú vào những lời bà Josie vừa
nói như cô. Rồi với chút e ngại, cô hỏi lại:
- Bà nói chuyện với ông Kittrict về tôi ư? Ý bà là...ông Aaron có phải
không?
- Ồ không - người đàn bà da đen lắc đầu, chuyển sức nặng của cái khay
xuống hông - Tôi đã nói về Nathan cơ. Tối hôm qua, tôi và anh ta đã có
một cuộc trò chuyện thực sự.
- Tối hôm qua ư?
India kêu lên kinh hãi, nhưng cô chưa kịp nói thêm câu gì để chuốc lấy rắc
rối cho mình thì bà Adele xen vào:
- Bà nói có cà phê mới phải không, Josie? - bà hỏi kháy, đồng thời rít một
hơi thuốc dài - Hãy mang cho cả hai chúng tôi được không? Chú ý đừng có
để nguội đấy.
- Thôi được, tôi đi đây.
Người đàn bà da đen có vẻ giân dỗi nhưng có lẽ bà ta hiểu được ý chủ. Tuy
nhiên, trước khi đi, bà còn buông lại một câu:
- Không hiểu vì sao nh ta lại không ở đây nhỉ! Thử tưởng tượng xem hai
người ở bên nhau suốt cả buổi tối.
Josie ném cái nhìn ngang ngược lại phía sau. Cửa đã đóng lại nhưng những
lời đó vẫn còn lơ lủng trong phòng. Sự lập lờ của câu nói đủ để India hiểu
nó không nhằm vào cô. Nhưng cô vẫn không ngăn được cái cảm giác có tội
và liếc nhanh đầy lo lắng về phía mẹ mình.
- Người đàn bà này càng ngày càng quá quắt!
Sự tức giật bộc phát của bà Adele cũng bất ngờ như câu nói của bà Josie
nhưng nó giúp India cảm thấy nhẹ nhõm:
- Thế ư?
- Đúng vậy - bà Adele dụi tắt điếu thuốc đang hút dở rồi ngay lập tức lấy ra
một điếu mới - Việc chúng ta đang làm thì có gì liên can đến bà ta?
India nhún vai - Con cho là...bà ấy chỉ...muốn nói chuyện với chúng ta thôi
- cô nói một cách vụng về. Lưỡng lự một lúc, nghĩ rằng chẳng có gì để phải
sợ, cô nói thêm - Con không hiểu... không biết anh Nathan đã làm gì ở đây
tối hôm qua.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.