không còn chỗ nào để mà chui xuống nữa. Quai hàm Nathan đanh lại. Thật
may nó đã không xảy ra. Mà cũng không phải nhờ India. Chính cô đã đẩy
anh đến đó và anh đã không thể kìm giữ nổi cơn giận dữ trước sự phản bội
của cô. Cô ta muốn gì với anh, Nathan tự hỏi. Muốn treo anh lên mấy lần
hay sao? Hay đó là cách cô ta muốn anh thấy cô nghĩ gì về những lời xin
lỗi của anh?
Điều mỉa mai là ở chỗ phản ứng đầu tiên khi anh nhìn thấy bà Adele là
hoảng sợ. Hoảng sợ thật sự! Chúa ơi! Anh đã phải trải qua những giờ phút
tồi tệ nhất trong suốt những năm qua: những buổi sáng tỉnh dậy người vẫn
còn run bắn vì ác mộng, những đêm không ngủ được phải đi đi lại lại trong
phòng vì cứ nhắm mắt là lại hình dung ra khuôn mặt giận dữ của ông
Aaron. Giấc mơ, ác mộng hay bất cứ cái gì mà anh gọi, tất cả chung quy
đều chỉ là một thứ: sự diễn lại vô thức cái buổi sáng khủng khiếp đó, khi
anh ngủ dậy và thấy ba mẹ ghẻ đang trần truồng nằm trên giường mình.
Có vẻ thật điên rồ nhưng đó chính là cái cảm giác đêm hôm qua anh đã
sống lại. Anh thấy lại như mình ở tuổi 22, nhìn trừng trừng vào khuôn mặt
gạ gẫm của bà Adele. Việc anh đã gạt phắt đôi tay sờ soạng và hất bà ta ra
khỏi giường chẳng có nghĩa lý gì 8 năm trước đó. Anh vẫn bị buộc tội – và
có cả bằng chứng – là đã cố tình cưỡng hiếp mẹ kế của mình.
Ơn chúa, cái cảm giác đó không kéo dài lâu đêm hôm qua. Nếu có cái gì đó
giúp xua tan những tác dụng còn sót lại của rượu trong đầu anh thì đó chính
là việc nhận thấy mình đang ở trong phòng của bà Adele. Thêm vào đó, anh
không còn là cậu thanh niên khờ khạo ngày xưa. Anh không còn nghĩ rằng
việc nói ra sự thật là sẽ được tin. Bây giờ anh đã là một người đàn ông, với
những suy nghĩ và cảm xúc của một người đàn ông, nhất là khi chúng được
tôi luyện trong cái nắng nóng ngột ngạt của miền trung Mỹ. Nếu trước kia
sự hoảng sợ thường làm anh bị tê liệt thì giờ đây nó chỉ càng kích thích trí
não của anh. Với lượng adrenalin trong máu tăng, anh có thể xử trí trong
mọi tình huống, kiểm soát mọi cảm xúc của mình. Trừ khi, anh cắn môi, trừ
khi anh đang đối mặt với mẹ kế của mình
Gạt những ý nghĩ đó sang một bên, Nathan với tay lấy tập tài liệu trên bàn
ngay trước mặt anh. Ngay từ sáng sớm, anh đã lấy số tài liệu đó, mở cửa