Thái ấp Fowl, Dublin, Ireland.
Lâu đài đầu tiên của gia đình Fowl được Huân tước Hugh Fowl xây
dựng vào thế kỉ XV, nhìn ra bốn bề vùng đất đai phía dưới. Có một bài học
của người Noóc măng là đừng bao giờ để kẻ thù có thể lẻn được vào nhà
bạn. Qua hàng thế kỉ, toà lâu đài đã được nâng cấp, mở rộng cho đến khi nó
trở thành một thái ấp, nhưng vẫn duy trì sự an toàn. Thái ấp được những
bức tường dày một mét bao bọc và rào bằng một hệ thống an ninh tối tân.
Butler rời khỏi đường cái, mở cánh cổng vào bằng điều khiển. Hắn ta
liếc nhìn khuôn mặt trầm ngâm của cậu chủ. Đôi khi hắn nghĩ rằng, mặc dù
có các mối quan hệ riêng, có những người đưa tin và giúp việc, Artemis
Fowl vẫn là một cậu bé cô độc nhất mà hắn ta từng gặp.
- Chúng ta có thể mang theo đôi súng của thiên thần - Butler đề xuất.
Butler đã tước vũ khí này của Đội giải cứu LEP trong trận giải vây
năm ngoái.
Artemis gật đầu:
- Ý hay đấy, nhưng hãy bỏ những cái pin hạt nhân ra và cho mấy khẩu
súng vào chung túi với mấy đồ chơi cũ và mấy cuốn sách. Chúng ta có thể
giả vờ chúng là đồ chơi nếu bị bắt.
- Vâng, thưa cậu. Thật là một suy nghĩ thấu đáo.
Chiếc Bentley Nhãn Đỏ nghiến trên mặt đường, làm cho đèn bảo vệ
trên mặt đất bật sáng. Có vài cái bật sáng trên nhà chính. Chúng được hẹn
giờ theo sự thay đổi ngẫu nhiên.
Butler cởi thắt lưng an toàn, nhanh nhẹn bước từ chiếc Bentley xuống.
- Cậu có cần gì không, Artemis?
Artemis gật:
- Vơ lấy một ít trứng cá muối trong nhà bếp, ông không thể tưởng
tượng được cái thứ rác rưởi mà người ta cho bọn tôi ăn ở Bartleby với giá
10 ngàn một học kì đâu.
Butler lại mỉm cười. Một cậu thiếu niên đòi ít trứng cá muối. Hắn ta
không thể nào quen với điều đó.
Nụ cười tắt ngấm trên môi khi Butler đi được nửa đường tới cánh cổng
mới tu sửa gần đây, một cơn ớn lạnh chạy qua tim. Butler hiểu cảm giác ấy