SỬ KÝ TƯ MÃ THIÊN - Trang 179

Trọng Ni nói:
- Vua Hạ Vũ triệu tập những người làm chủ núi sông ở núi Cối Kê. Phòng
Phong đến sau bị vua Vũ giết phơi thây, mỗi cái xương của ông ta chở đầy
một xe. Xương này là của Phòng Phong cho nên lớn như vậy.
Người khách nước Ngô nói:
- Ai làm thần?
Trọng Ni nói:
- Thần của núi ông có thể làm giường mối cho thiên hạ (9), lo việc thờ cúng
thần núi thần sông là những người thầy cúng, những người tế thần đất và
thần mùa màng là các công hầu. Họ đều lệ thuộc vào nhà vua.
Người khách nói:
- Phòng Phong cai quản việc gì?
Trọng Ni đáp:
- Ông ta là vua Uông Vọng giữ nước Phong Ngu, họ Ly; trong đời Ngu, đời
Hạ đời Thương gọi là Uông Vọng; trong thời Chu gọi là Trưởng Dịch, ngày
nay gọi là Đại Nhân.
Người khách nói:
- Con người ta dài hay cao bao nhiêu?
Trọng Ni đáp:
- Họ Tiêu Nghiêu cao ba thước đó là hạng người thấp nhất, người lớn nhất
cũng không gấp mười lần ba thước.
Người khách bèn nói:
- Đúng lắm! Đây là một thánh nhân!
Người tôi yêu của Quý Hoàn Tử là Trọng Lương Hoài có hiềm khích với
Dương Hổ. Dương Hổ muốn đuổi Trọng Lương Hoài, nhưng Công Sơn
Phất Nữu ngăn lại. Mùa thu năm ấy, Trọng Lương Hoài lại càng kiêu ngạo.
Dương Hổ bắt Hoài. Quý Hoài Tử nổi giận, Dương Hổ liền bỏ tù Hoài Tử,
ăn thề với ông ta, rồi tha ông ta ra. Dương Hổ do đó càng khinh họ Quý. Họ
Quý cũng lấn át nhà vua, các bồi thần (10) cầm quyền chính trị trong nước.
Do đó, nước Lỗ từ đại phu trở xuống đều vượt quyền và rời khỏi con đường
chính đạo. Cho nên Khổng Tử không làm quan mà rút về nhà sửa lại thi,
thư, lễ, nhạc. Học trò càng nhiều, có cả những người từ phương xa đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.