SỬ KÝ TƯ MÃ THIÊN - Trang 541

- Cho nói một lời rồi sẽ chết.
Nhà vua nói:
- Ngươi nói gì?
Bố nói:
- Khi vua đang bi nguy khốn ở Bành Thành, bị bại trận ở giữa miền Huỳnh
Dương, Thành Cao, nhưng Hạng Vương vẫn không sao đi về hướng Tây
chỉ là có Bành Việt ở đất Lương cùng hợp tung với Hán làm khổ cho Sở.
Trong lúc bấy giờ Bành Vương chỉ cần nghiêng về một bên theo Sở thì Hán
bị diệt, theo Hán thì Sở bị diệt. Vả chăng khi gặp nhau ở Cai Hạ, nếu không
có Bành Việt thì họ Hạng chưa đến nỗi mất. Thiên hạ đã định, Bành Vương
được chặt phù, nhận đất phong cũng là muốn truyền đến vạn đời. Nay bệ hạ
mới một lần bảo Lương đem binh đến, Bành Vương bị bệnh không đi được
thế mà bệ hạ nghi cho là phản. Tội phản chưa thấy, lấy điều vụn vặt để giết,
sợ công thần ai cũng tự cho mình sẽ nguy. Nay Bành Vương đã chết thần
sống cũng không bằng chết, xin chịu nấu.
Nhà vua bèn tha tội cho Bố, cho làm đô úy.
Trong thời Hiếu Văn, Bố làm tướng quốc ở Yên, làm đến tướng quân. Bố
bèn nói:
- Khốn cùng mà không nhục đến thân, nhụt mất chí thì không phải là
người; phú quý mà không làm được thỏa thích ý muốn thì không phải là
hiền.
Do đó, ai có ân đức với mình thì Bố báo ơn hậu; ai có oán với mình thì Bố
lấy luật pháp giết hại. Khi quân Ngô làm phản. Bố có quân công nên được
phong là Dư Hầu, sau lại làm tướng quốc nước Yên. Giữa đất Yên và Tề
đều làm sinh từ thời Loan Bố, gói là “Đền Loan Công”. Bố chết năm thứ
năm đời Cảnh Đế (năm 145 trước Công nguyên). Con là Bồn tập tước cha
làm thái thường. Vì lúc tế tự ở tôn miếu không dùng súc vật đúng nghi thức
nên nước bị mất.
3. Thái sử công nói:
Trước cái khí khái anh hùng của Hạng Vũ mà Quý Bố vẫn nổi tiếng dũng
mãnh ở Sở, thân đã nhiều lần diệt địch, giành lấy cờ dịch, có thể gọi là
tráng sĩ. Thế nhưng bị hình, chịu làm nô lệ cho người ta mà không chết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.