SỰ LỪA DỐI HÀO NHOÁNG (MỘT NGƯỜI MỸ TRONG CUỘC CHIẾN TRANH VIỆT NAM) - Trang 213

đường này. Bá dựa vào trở ngại này biện minh cho việc không di chuyển
được. Scanlon và Mays hết sức kêu gọi tình cảm nhân đạo của ông vì ba tổ
lái trực thăng và một đại đội bộ binh có nguy cơ bị giết hoặc cầm tù, nhưng
ông không tỏ ra bị tác động.

“Chúng tôi không thể vượt qua kênh”, ông nói lại và cho rằng tiểu đoàn

bộ binh sẽ đến được ấp Bắc nhanh hơn nhiều.

Scanlon và Mays cùng ngồi với ông trong một chiếc xe bọc thép nhanh

chóng gào lên còn ông vẫn trả lời không. Vann bay vòng tròn phía trên họ,
giận dữ với ba người cố thúc các cố vấn buộc Bá di chuyển đoàn xe, bảo
thái độ của ông ta thật xấu hổ. Bá hiểu rõ tiếng Anh, nghe tất cả những gì
Vann nói vì đài của họ có trang bị loa phóng thanh.

Scanlon có thể nhận thấy cơn giận của Vann qua giọng nói của anh càng

gay gắt trong quá trình tranh cãi.

“Tôi bảo anh làm cái gì đó nhưng anh không làm gì cả ! Anh hét lên với

Scalon. Tại sao anh không đá vào đít đồ đốn mạt ấy ? Hắn đã có lệnh của
chỉ huy sư đoàn”.

Scanlon bèn nói với Bá :
- Ông sợ à ?
- Không,
- Thế tại sao không tới đó ? Chúng ta ở lại đây như những thằng ngốc

để nhìn hai con kênh. Tôi chắc chắn nếu tìm đường chúng ta có thể thấy
một chỗ khác vượt qua được.

Bá lặp lại lý luận của mình. Giọng nói của Vann mỗi lúc càng thé lên làm

rung loa phóng thánh :

- Lạy Chúa, thật không tha thứ được ! Tay con hoang ấy có những chiếc

xe bọc thép và súng máy hạng nặng mà sợ Việt cộng chỉ có vũ khí nhẹ. Có
điều gì đó không ổn với tay ấy đấy ?

- Chúng tôi đã cố hết sức. Topper Six, Scanlon trả lời.
- Cố hết sức, thật bẩn thỉu ! Đấy là một trường hợp khẩn cấp. Mọi

người ở đằng kia đang gặp nguy hiểm. Tôi muốn các anh buộc tay hèn hạ
ấy nhúc nhích đít lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.