SỰ LỪA DỐI HÀO NHOÁNG (MỘT NGƯỜI MỸ TRONG CUỘC CHIẾN TRANH VIỆT NAM) - Trang 300

vấn cao hơn cấp sư đoàn. Nó là sự tấn công rất cụ thể, thường dí dỏm, về
đường lối và thái độ lạc quan của chính quyền. Anh so sánh sự cố gắng
trong chiến tranh của chế độ Diệm với mức độ có thể đạt được nếu đánh
nhau nghiêm chỉnh “Sự cố gắng chống nổi dậy trong vùng chiến thuật này
chỉ khoảng 10 đến 20% mức hợp lý dựa vào quân số và nguồn lực”. Để
chứng minh điều đó, một tài liệu kèm theo nêu một loạt con số chỉ rõ việc
bố trí các đội quân chủ lực và địa phương ở bảy tỉnh phía bắc vùng đồng
bằng không phù hợp chút nào với địa dư, kinh tế và sự đe dọa của địch.
Ngược lại, sử dụng quân đội, đúng hơn là “sử dụng sai “đơn thuần do nỗi
ám ảnh của Diệm về một cuộc đảo chính và những quan hệ riêng của ông ta
với các tỉnh trưởng. Vann cũng mang theo tất cả hồ sơ báo cáo trước đây
trong đó có cả chuyện kể trận ấp Bắc và lời bình luận của Porter cùng
những tài liệu anh nhận được của các cố vấn quân sự khác. Anh có ý định
một ngày nào đó dùng những tài liệu ấy viết luận án tiến sĩ về quản lý hành
chính, một dự kiến anh không bao giờ có thì giờ thực hiện.

Sáng ngày mồng 1 tháng Tư năm 1963, ngày cuối cùng của năm đầu tiên

Vann ở Việt Nam, anh bàn giao cho người kế nhiệm chỉ huy phái đoàn cố
vấn cũng theo cách anh đã tiếp nhận, nghĩa là không có lễ nghi gì. Anh
bước qua cánh cổng chủng viện, lên Sài Gòn ở lại ít ngày trước khi bay về
Hoa Kỳ. Hôm trước đó , anh đến thăm bắt tay từ biệt Đạm và các sĩ quan
của sư đoàn 7. Giữa tháng Ba, anh đã gửi một bức thư từ biệt Sư đoàn, dịch
ra tiếng Việt phân phối cho tất cả các sĩ quan và tỉnh trưởng. Trong đó
không một ám chỉ hoặc trách cứ gì về những trao đổi chua cay trước đây.
Một bức thư bốn trang , nhiệt tình và gần gũi, cũng cảm động vì anh thể
hiện sự gắn bó tình cảm với đất nước và dân tộc này. Anh muốn chia tay họ
trong không khí thân mật và hy vọng. Anh nói “Tôi tự hào chia sẻ với các
ông, dù với mức độ ít ỏi, gánh nặng cuộc đấu tranh của các ông để ngăn
chặn và đẩy lùi sự bành trướng của chủ nghĩa cộng sản”. Anh nói về “tuổi
trẻ tuyệt vời ấy “và khẳng định một ngày nào đó, họ sẽ được hưởng “hòa
bình thịnh vượng và tự do ". Một bản sao tiếng Anh chuyển đến tất cả các
cố vấn như một tài liệu phải cố gắng truyền dạy. Mười năm sau trên vùng
cao nguyên, một trung tá vào thời kỳ đó còn là đại úy và bây giờ đi kèm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.