SỰ LỪA DỐI HÀO NHOÁNG (MỘT NGƯỜI MỸ TRONG CUỘC CHIẾN TRANH VIỆT NAM) - Trang 451

Chắc chắn Chinh không phải là một cán bộ cộng sản, cũng như Cao.

Mười năm sau suy nghĩ về điều đó, Ramsey hiểu ra chắc Chinh bị Việt
cộng cảnh cáo và sợ các đội quân của mình sẽ bị tan tành từng mảnh nếu
nghiêm túc lao vào trận chiến. Chỉ điểm những thôn ấp cho không quân tập
kích, làm nổ tung nhà cửa, tàn sát nhân dân, Chinh tỏ ra quá độc ác đối với
nông dân, không thể là một người cảm tình với cộng sản đúng đắn được.
Năm 1965 ở Hậu Nghĩa, dù không xác định chắc chắn như viên sĩ quan tình
báo, Vann và Ramsey cũng không kém phần nghi ngờ động cơ của Chinh.
Câu nói đùa quen thuộc của họ là Chinh mỗi đêm đều gửi báo cáo ra Hà
Nội.

Nếu mục đích của Chinh là bảo toàn mạng sống cho người của mình thì

ông ta rất khéo léo che đậy điều đó. Ông và các chỉ huy trung đoàn thường
cho các toán quân đi trên đường có trinh sát đi trước hoặc hai bên sườn để
đảm bảo an toàn. Kết quả là đều đặn hàng loạt cuộc tàn sát. Giữa những
cuộc phục kích và tấn công của quân du kích, trung bình mỗi tháng ông mất
một đại đội. Việt cộng không cần tiêu diệt hết sư đoàn : ông tự làm lấy việc
ấy.

Vấn đề để biết lúc nào chấm dứt sự bất tài và ngu ngốc , lúc nào sự phản

bộ và phá hoại thực tế bắt đầu được đặt ra. Việc Việt cộng thâm nhập vào
trận địa quân Sài Gòn là một vấn đề lớn và ngày nghiêm trọng hơn khi số
phận chế độ hiện hành xuống dốc và đàn ông, đàn bà thay đổi áo mặc
phòng cho tương lai. Sự ngờ vực về những cuộc lật đổ còn tàn hại hơn
nhiều. Không ai tin vào ai. Trong một làng phía bắc Bầu Trại, chỗ có trung
tâm huấn luyện biệt kích, trưởng ấp, chỉ huy cảnh sát địa phương và người
phụ trách trung tâm kết tội nhau là Việt cộng . Một đặc công của quân du
kích , cải trang thành lính biệt kích, vào làng và giết luôn bảy biệt kích
thực. Ngay sau đó, trưởng ấp ra ở chỗ khác để bảo toàn mạng sống.

Không có gì lạ khi thấy các toán quân chán nản trong một môi trường

như vậy. Năm đầu tiên Vann ở Việt Nam, binh lính Cộng hòa ít uống rượu
ngoài các thành phố hoặc trước chỗ nguy hiểm. Bây giờ họ say suốt đêm
trong các trại đóng quân ở nông thôn. Họ cũng bắt đầu dùng ma túy; điều
đó giải thích vì sao họ vẫn ngủ khi Việt cộng tấn công. Nỗi thất vọng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.