SỰ LỪA DỐI HÀO NHOÁNG (MỘT NGƯỜI MỸ TRONG CUỘC CHIẾN TRANH VIỆT NAM) - Trang 502

khoe khoang trước dân chúng nếu bọn đế quốc Mỹ trở lại hõ sẽ bắt được và
giết chết. Và bây giờ, các bà già đang cười gằn chế nhạo họ.

John Vann trở về Sài Gòn ngay hôm ấy, buộc phải chấp nhận mọi cuộc

tìm kiếm lúc này là vô ích. Mặt khác, lệnh ngừng bắn đã kết thúc. Anh rất
buồn dù đã có một sự phân tích tình hình thực tế. Mấy ngày sau, anh nhận
được câu trả lời của Mặt trận dân tộc thống nhất về khoản chuộc do linh
mục ở Củ Chi chuyển đến. “Người Mỹ vẫn khỏe mạnh”, bức thư viết,
nhưng không bàn về khoản chuộc “Tiền, đô la hay là gì đi nữa cũng không
thể chuộc lại những tội ác đã gây ra”, bức thư nói thêm. Tuy thỉnh thoảng
Việt cộng có thả tù binh Mỹ để tuyên truyền nhưng nói chung là lính
thường, những người cộng sản Việt Nam xem đó là những con tốt không có
giá trị. Scotton nhận xét khi nói “mọi việc bình lặng”, có lẽ ông xã trưởng
muốn nói “khi chiến tranh kết thúc”. Việc Ramsey bị bắt là một trong
những chuyện hiếm hoi trong đời Vann mà anh luôn giữ một cảm giác có
tội. Anh vẫn luôn hy vọng rằng trong những năm tới, bằng một cách nào
đó, anh sẽ giải thoát được Ramsey. Vann đáng lẽ càng thất vọng hơn nếu
anh biết ngay trong lúc anh đang tiến hành nghiêm chỉnh việc cứu Ramsey
thì anh này đã ở ngoài tầm tay mình. Khu rừng nhiệt đới của dãy Trường
Sơn sẽ trở thành chỗ tảy rửa Ramsey trong 7 năm. Hôm sau ngày bị bắt,
Ramsey được giao lại cho một nhóm liên lạc ba người. Chiều hôm đó, họ
lên đường đến một trại tù binh ở tổng hành dinh chiến khu C phía bắc tỉnh
Tây Ninh. Đây là một pháo đài cũ từ cuộc kháng chiến chống Pháp mà
Bumgardner đã khảo sát năm 1955 khi chỗ ấy bị bỏ lại. Trừ vài lần nghỉ,
toán người đi suốt đêm. Cả ngày hôm sau, Ramsey ngủ, chân bị xiềng,
trong một hầm chống bom đào dưới một căn lều thông tin của du kích, đêm
đến họ lại đi. Nửa đêm Ramsey thấy hai quả pháo hoa phía xa, nghĩ rằng
mình chứng kiến buổi khai mạc lễ Tết ở Tràng Bảng. Nhưng mặt trời lên
trên đồng bằng Tây Ninh trong bình minh chỉ cho anh thấy họ đi về hướng
tây bắc thị xã Tây Ninh. Sáng hôm ấy, ngày 20 tháng Giêng, họ tiếp tục đi
ban ngày vì có lệnh ngừng bắn, Việt cộng cảm thấy không bị đe dọa bởi
máy bay tấn công. Đến trưa, Ramsey tiến tới bức tường cây to lớn, dấu hiệu
đã hết đất trồng trọt và bắt đầu vào dãy Trường Sơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.