SỰ LỪA DỐI HÀO NHOÁNG (MỘT NGƯỜI MỸ TRONG CUỘC CHIẾN TRANH VIỆT NAM) - Trang 61

Năm đầu ở Việt Nam John Vann thấy cần thiết có giải pháp tranh chấp

bằng quân sự. Vì vậy anh tập trung hoạt động theo ưu tiên đề ra với Porter
: tiêu diệt lực lượng xung kích của Việt cộng bằng những đòn tấn công bất
ngờ của máy bay lên thẳng. Những toán quân đối phương trước hết là
những tiểu đoàn tinh nhuệ cộng sản gọi là “quân chủ lực” mà người Mỹ gọi
là “thường trực” và những tiểu đoàn, đại đội tuyển chọn ở địa phương gọi
là “quân địa phương”. Những tiểu đoàn chủ lực có khoảng 250 đến 300
người vào cuối tháng Năm năm 1962, phụ trách một vùng hai, ba tỉnh còn
quân địa phương nói chung ở tỉnh sở tại. Các cố vấn có xu hướng gộp lại,
gọi là “mũ cứng” vì họ đội mũ hình lưng rùa, theo hình ảnh những chiếc
mũ thuộc điạ người Pháp dùng ở Đông Dương. Họ làm mũ bằng một chiếc
khung tre bọc vải hoặc ni-lông xanh. Bộ đội chủ lực và địa phương đều là
lính trong thời gian liên tục. Đồng phục của họ do gia đình hoặc phụ nữ có
cảm tình trong xóm làng may cho, có thay đổi trong những năm đầu. Họ
chiến đấu trong trang phục áo bà ba đen hoặc sơ-mi và quần kaki nhưng
những người thường trực cũng được trang bị quân phục chiến đấu màu
xanh. Đồng phục thao diễn của Việt cộng mang theo trong những túi trên
lưng đề phòng những buổi lễ tiết, nói chung thống nhất : sơ-mi và quần
màu xanh đậm thường bán ở chợ. Quân chủ lực phân biệt bởi hiệu quả
chiến đấu rất cao và động cơ chính trị, được trang bị những vũ khí tốt nhất
lấy của kẻ địch. Tất cả sĩ quan và phần lớn hạ sĩ quan gọi là “khung” đều là
đảng viên Đảng cộng sản. Một số tiểu đoàn địa phương chiến đấu ngang
với quân thường trực.

Trong năm tỉnh thuộc Sư đoàn 7, Jim Drummond ước tính vào cuối năm

qua những thông tin thu thập được, có khoảng 2.000 Việt cộng thường trực
và 3.000 quân địa phương. Rõ ràng chiến lược cộng sản đã thành công. Việt
công ngày càng chiếm được nhiều vũ khí, cho phép họ tấn công nhiều hơn
và mạnh hơn. Kết quả là quân bảo an và cảnh sát của chính quyền Sài Gòn
trở nên nhút nhát hơn, co cụm lại trong các đồn bốt và trung tâm, ngày càng
bỏ nông thôn cho Việt cộng. Vann xác định để ngăn chặn lòng hăng hái
cách mạng ấy, phương pháp nhanh nhất là bẻ gãy thanh sắt xung kích. Nếu
quân thường trực và địa phương bị giết hoặc tan rã, những người cộng sản

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.