SỰ MINH ĐỊNH CỦA ĐỊA LÝ - Trang 111

Hồi giáo hơn 400 năm sau đó, khi những người Seljuk Turk (chứ
không phải là những người Arab) chiếm được khu trung tâm
Anatolia trong trận đánh Manzikert chống lại đế quốc Byzantine.

Người Seljuk là những cư dân thảo nguyên đến từ phần sâu bên

trong lục địa Á-Âu đã xâm chiếm Anatolia từ phía đông (Manzikert
nằm ở miền Đông Anatolia). Nhưng cũng giống như những người
Arab chưa bao giờ thành công trong việc chiếm đóng các thành lũy
có núi bao bọc của Anatolia, những người Seljuk tại phần sâu bên
trong chính những thành lũy có núi bao bọc ấy cũng không bao giờ
thành công hoàn toàn trong việc duy trì phép tắc ổn định đối với
phần trung tâm của Islamdom - tức là vùng Lưỡi liềm Phì nhiêu và
cao nguyên Iran, chứ chưa nói gì đến vùng Hejaz (tỉnh miền Tây
Arab Saudi) và phần còn lại của sa mạc Arabia ở phía nam. Một lần
nữa, đó lại là tác dụng của điều kiện địa lý. Mặc dù người Ottoman
Turk, tức là những người thừa kế từ người Seljuk, sẽ có thể chinh
phục được các sa mạc Arabia, nhưng việc cai trị của họ cũng
thường là lỏng lẻo. Sự cai trị của người Turk sẽ mở rộng xa về phía
đông, tới tận xứ Bengal, ở nơi cực đông của tiểu lục địa Ấn Độ,
nhưng bước tiến đó có thể quy về mức như một bộ phận của dòng
di dân lớn hơn về hướng nam xuyên suốt dải ôn đới của lục địa Á-
Âu nằm theo hướng đông-tây. Dân du mục Turk mà ta đang nói tới ở
đây thực ra chỉ là những lính đánh thuê cổ xưa ăn lương của các
đạo quân Mông Cổ, còn những người Mông Cổ chính hiệu thì không
có bao nhiêu. Chúng tôi sẽ đề cập đến các đám rợ Mông Cổ và ý
nghĩa địa chính trị của họ sau này, nhưng ở đây sẽ là thú vị nếu
nhắc đến quan điểm của Hodgson rằng đời sống du cư trên lưng
ngựa của cư dân Mông Cổ và Turk rốt cuộc cũng đã có ý nghĩa cơ
bản hơn nhiều đối với lịch sử so với đời sống du mục bằng lạc đà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.