khác nhau của Đức và sau đó là về sự thống nhất dựa vào nước
Phổ thời Bismarck nửa sau thế kỷ XIX - tôi càng thấy rõ ràng rằng
Bức tường Berlin cũng chỉ là một giai đoạn khác tiếp theo quá trình
biến đổi lãnh thổ liên tục này.
Những chế độ đã sớm bị sụp đổ sau khi Bức tường Berlin sụp
đổ - tại Tiệp Khắc, Hungary, Romania, Bulgaria, và một vài nơi khác
nữa - là những nhà nước mà tôi được biết tường tận nhờ đi du lịch
và qua công việc. Khi nhìn gần, những quốc gia này tưởng như
không gì lay chuyển được và do đó gây nên một sự sợ hãi. Sự gỡ
rối bất ngờ của họ đã là một bài học quan trọng đối với tôi, không chỉ
về sự bất ổn định trong nền tảng tất cả những nhà nước độc tài, mà
cả về sự không vĩnh cửu của hiện tại, dù cho nó ngột ngạt đến thế
nào. Điều duy nhất bền vững là vị trí một dân tộc trên bản đồ. Thực
vậy, vào những thời kỳ biến động có tính đảo lộn, bản đồ tăng thêm
tầm quan trọng của mình. Với địa bàn chính trị đang tiến hóa nhanh
chóng dưới gót chân con người, cho dù không mang tính quyết định
nhưng bản đồ chính là điểm khởi đầu để nắm bắt được logic lịch sử
về cái gì sẽ xảy đến tiếp sau.
Bạo lực là ấn tượng thường trực về khu phi quân sự giữa hai
nhà nước Triều Tiên. Năm 2006, tôi nhìn thấy những người lính Hàn
Quốc đứng nghiêm trang như tượng trong tư thế võ taekwondo,
cẳng tay gồng cứng nắm tay thật chặt, mắt nhìn chằm chằm vào mặt
những người đồng cấp Bắc Triều Tiên. Mỗi bên đều chọn những
người lính tầm vóc cao nhất, có dáng vẻ hăm dọa nhất để làm
nhiệm vụ này. Nhưng, sự hận thù đã hình tượng hóa được trưng ra
giữa những bãi mìn và bãi dây thép gai chắc sẽ chỉ còn là kí ức
trong một tương lai khá gần. Khi bạn nhìn vào những kịch bản khác
về những đất nước bị chia cắt trong thế kỷ XX, như Đức, Việt Nam,