SỰ MINH ĐỊNH CỦA ĐỊA LÝ - Trang 309

hàng chục năm nay đang dùng cách đưa người Hán di cư từ vùng
trung tâm đông dân của quốc gia tới đây. Trong trường hợp Tân
Cương, quốc gia này đã thực hiện chiến lược ve vãn có kèm theo
áp lực đối với các nước cộng hòa độc lập Trung Á của những sắc
tộc Turk, khiến cho người Uighur của Tân Cương sẽ không bao giờ
có được một chỗ dựa chính trị và địa lý ở phía sau để chống lại sự
cai trị của Bắc Kinh.

Ở Trung Á, cũng như ở miền Đông Sibir, Trung Quốc đang cạnh

tranh ảnh hưởng gay gắt với Nga. Thương mại giữa Trung Quốc với
các nước Trung Á thuộc Liên Xô cũ đã tăng từ 527 triệu đô la Mỹ
năm 1992 đến 25,9 tỷ đô la Mỹ trong năm 2009. Nhưng các phương
tiện gây ảnh hưởng của Bắc Kinh tại thời điểm này sẽ là hai đường
ống lớn, một trong số đó chuyển dầu từ biển Caspi qua Kazakhstan
tới Tân Cương, tuyến thứ hai vận chuyển khí tự nhiên từ biên giới
Turkmenistan-Uzbekistan qua Uzbekistan và Kazakhstan tới Tân
Cương. Một lần nữa, không cần dùng quân đội, Đại Trung Hoa đang
lấn sâu vào Heartland theo sơ đồ của Mackinder, kết quả cuối cùng
của một nhu cầu vô độ về năng lượng và lời giải cho mối nguy nội
bộ do chính các nhóm sắc tộc thiểu số của mình đặt ra.

Trong tất cả những hành động này, Trung Quốc không ngại rủi ro

khi đầu tư. Để đảm bảo có được những trữ lượng đồng, sắt, vàng,
uranium và đá quý cuối cùng của thế giới còn chưa được khai thác,
nước này đã bắt đầu khai thác mỏ đồng ở một Afghanistan bị kiệt
quệ vì chiến tranh, ngay phía nam Kabul. Trung Quốc nhìn nhận
Afghanistan (và Pakistan) như một tuyến dự phòng cho đường bộ
và đường ống năng lượng để qua đó mang về nguồn tài nguyên
thiên nhiên từ các cảng Ấn Độ Dương, kết nối với những âm mưu
chớm nở của Bắc Kinh về quyền thống trị ở Trung Á. Thực vậy,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.