SỰ MINH ĐỊNH CỦA ĐỊA LÝ - Trang 394

Á hơn đã từng phải khuất phục trước những tập quán của người
Byzantine. “Những tước hiệu và chứng thư của người Ba Tư, rượu
vang và những người vợ Ba Tư, những bà chủ Ba Tư, những bài
hát Ba Tư, cũng như những ý tưởng và tư tưởng Ba Tư, đều đã
thắng”, đó là đoạn viết của nhà sử học Philip K. Hitti. Những người
Ba Tư cũng đã giúp xác định được kiến trúc gạch ngói đồ sộ và bình
đồ kiến trúc mặt bằng hình tròn của Baghdad thời Trung cổ.

“Theo cách hình dung của phương Tây”, theo từ ngữ của Peter

Brown từ Princeton, “Đế chế Hồi giáo [Abbasid] giữ vững vị trí như
là tinh hoa của sức mạnh phương Đông. Hồi giáo sở hữu định
hướng then chốt này không phải là nhờ ở Muhammad, mà cũng
không nhờ vào những kẻ chinh phục có khả năng thích ứng của thế
kỷ VII, mà là nhờ vào sự nổi lên mạnh mẽ của những truyền thống
phương Đông, truyền thống của người Ba Tư trong thế kỷ VIII và
IX.” Việc Charles Martel ở thành Tours vào năm 732 “đã đưa bộ máy
chiến tranh của người Arab vào trạng thái tạm ngưng nghỉ” đã không
có nghĩa gì nhiều so với chính việc tạo dựng nên một Baghdad với ý
nghĩa thay thế cho tính năng động, mạnh mẽ của quân kỵ binh
Bedouin bằng tính năng động của một nền quản trị Ba Tư đầy quyền
lực và sang trọng của đế chế.

Ngay cả cuộc xâm chiếm Baghdad vào thế kỷ XIII của quân

Mông Cổ từng để lại sự hoang tàn cho Iraq và đặc biệt là hệ thống
thủy lợi của nó (như đã từng làm với Iran), một sự tàn phá mà từ đó
Iraq chưa bao giờ hoàn toàn khôi phục được, vậy mà cũng không
thể ngăn chặn được sức sống của nghệ thuật và văn chương Ba
Tư. Thơ ca của Rumi, Iraqi Saadi, và Hafez, tất cả đều đã nở rộ
trong sự trỗi dậy sau các cuộc tấn công của Hulagu Khan, kẻ đã
nghiền nát Lưỡng Hà đến trạng thái của một đầm lầy sốt rét. Mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.