SỰ MINH ĐỊNH CỦA ĐỊA LÝ - Trang 426

8% mỗi năm (con số vượt qua 5% kể từ khi bắt đầu của suy thoái
kinh tế), và một hệ thống đập thủy lợi đã đưa nước này lên hàng
cường quốc về nước cũng như Iran và Arabia Saudi là những
cường quốc dầu mỏ. Những nhân tố này cho phép Thổ Nhĩ Kỳ cạnh
tranh với Iran để chiếm địa vị thống trị thế giới Hồi giáo. Trong nhiều
năm qua, Thổ Nhĩ Kỳ đã bị cô lập gần như Israel ở Trung Đông. Ký
ức về giai đoạn Ottoman đã làm phức tạp hóa mối quan hệ của nó
với người Arab, trong khi quan hệ với nước láng giềng Syria đã thực
sự là thù địch, còn những mối quan hệ với Iraq của đảng Baath và
Iran theo trào lưu chính thống thì căng thẳng. Năm 1998, Thổ Nhĩ Kỳ
đã ở trên bờ vực chiến tranh với Syria do sự hỗ trợ của Damascus
cho Đảng Công nhân người Kurd. Vào thời điểm đó, Thổ Nhĩ Kỳ, do
sự thúc ép của hoàn cảnh, vẫn còn là đồng minh quân sự của Israel,
điều đó khẳng định danh vị của nó như kẻ bị bỏ rơi của Trung Đông.
Nhưng mọi thứ bắt đầu thay đổi với sự xuất hiện quyền lực của
Erdogan và AKP, đúng vào lúc phương Tây đã mất đi hào quang
của mình trong lòng công chúng Thổ Nhĩ Kỳ, mà nguyên nhân là do
sự từ chối của EU và thái độ ngày càng hung hăng của phe bảo thủ
Mỹ và phái hữu ở Israel.

Tuy nhiên, Thổ Nhĩ Kỳ đã không rút khỏi NATO và nó cũng đã

không cắt đứt quan hệ ngoại giao với Israel. Bộ trưởng Bộ Ngoại
Ahmet Davutoglu lúc đầu đã bằng lòng với việc bắt đầu một chính
sách tái lập quan hệ với các nước láng giềng gần, và khởi đầu một
sự hòa giải lịch sử với Syria, Iraq và Iran. Nhờ có nền kinh tế tiên
tiến hơn về mặt kỹ thuật và sự tăng trưởng mạnh mẽ của mình, Thổ
Nhĩ Kỳ đã đặt được chỗ đứng vững chắc trong khu vực Balkan và
Caucasus, ở đó Bulgaria, Georgia và Azerbaijan đều chuộng các
sản phẩm của Thổ Nhĩ Kỳ. Nhưng từ khi người Thổ đã đứng về phía

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.