SỰ MINH ĐỊNH CỦA ĐỊA LÝ - Trang 428

chuẩn mực với láng giềng phía đông của nó. Cho dù quyết định này
dường như đã đến một cách bất ngờ vào thời điểm đó, nhưng nó
vẫn khá hợp lý đối với lịch sử của cả hai nước.

Hoa Kỳ thời Barack Obama và các đồng minh châu Âu đang cố

gắng trong vô vọng để chấm dứt chương trình hạt nhân của Iran, để
ngăn chặn một cuộc tấn công của Israel nhằm vào Iran. Trong thực
tế, nếu Iran tạo được cho mình vũ khí nguyên tử, cân bằng sức
mạnh ở Trung Đông sẽ bị thay đổi, khiến cho ảnh hưởng của
phương Tây có thể bị suy giảm. Một cuộc tấn công của Israel sẽ làm
mất ổn định khu vực hơn nữa. Tuy nhiên, tháng năm năm 2010, Thổ
Nhĩ Kỳ và Brazil đã tiến hành một loạt bước đi ngoại giao để giúp
Iran tránh lệnh trừng phạt kinh tế và được hưởng lợi chút thời gian
quý báu. Qua việc đồng ý nhận làm giàu uranium của Iran, Thổ Nhĩ
Kỳ đã tiếp tục tăng uy tín của mình trong thế giới Hồi giáo. Đổi lại,
Iran có thể “giúp Thổ Nhĩ Kỳ đạt được mục tiêu chiến lược chính của
nó là trở thành trung tâm chính phân phối khí đốt tự nhiên và dầu
[tới từ Iran] sang thị trường Tây Âu.” Với vai trò như là nền tảng về
năng lượng, kết hợp với khả năng có thể làm chuyển hướng chảy
tới 90% nguồn nước của Iraq lấy từ sông Euphrates và 40% lượng
nước Syria, Thổ Nhĩ Kỳ sẽ biến thành một siêu cường Trung Đông,
ngang hàng với Iran. Bằng cách kiểm soát các nguồn cung cấp dầu
mỏ, khí thiên nhiên và nước, nó sẽ kiểm soát những nguồn tài
nguyên chính của lối sống công nghiệp.

Trước khi bắt đầu kỷ nguyên dầu lửa, Thổ Nhĩ Kỳ đã buộc phải

cố gắng chinh phục vùng Balkan và châu Âu để sở hữu những
nguồn lực cần thiết cho việc có thể tiến sâu vào Trung Đông, nhưng
bây giờ mọi thứ đều đã đảo ngược. Thổ Nhĩ Kỳ là một điểm bắt
buộc phải đi qua đối với dầu đi từ Iran ra biển Caspi để tới châu Âu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.