SỰ MINH ĐỊNH CỦA ĐỊA LÝ - Trang 445

với Trung Đông, nhưng không có thứ gì cụ thể hơn là sự hiện diện
của nó được gắn bó với nơi chốn đặc thù này.

Đối với thế giới Hồi giáo, nỗi đau mà người Palestine phải chịu

đựng, được các phương tiện truyền thông trên toàn thế giới chuyển
tải, thể hiện sự bất công tiêu biểu nhất giữa người với người. Mặc
dù sự tranh chấp trong việc chiếm đóng Cisjordanie của Israel đã
không được đẩy lên vị trí hàng đầu trong các cuộc biểu tình Mùa
xuân Arab, nhưng điều đó cũng không che mắt được chúng ta. Vào
thời đại hiện nay, các sự kiện, đến một chừng mực nào đó, ngày
càng trở nên ít ý nghĩa hơn, trong khi sự nhận thức về chúng mới là
tất cả, và sự nhận thức ấy lại được nhào nặn bởi địa lý. Nếu Chủ
nghĩa Phục quốc Do Thái là kết quả của một ý tưởng sáng suốt, thì
cuộc xung đột lãnh thổ giữa Israel và Palestine (hoặc giữa người Do
Thái và người Arab, tùy theo quan điểm được lựa chọn) là một
trường hợp của thuyết tất định địa lý tối tăm nhất.

“Người Do Thái sẽ nhanh chóng trở thành thiểu số tại các vùng

đất mà họ chiếm giữ hoặc quản lý từ sông Jordan đến Địa Trung Hải
(theo một số tính toán, điều đó đã xảy ra rồi!), và một số nhà dân số
học ước tính rằng trong 15 năm nữa họ sẽ chỉ còn chiếm 42% số
dân số ở khu vực này.” Đó là điều Benjamin Schwarz, tổng biên tập
tạp chí Đại Tây Dương, đã viết năm 2005, trong bài báo mang tựa
đề “Liệu Israel còn sống được 100 năm?” Từ ấy đến nay, không có
một yếu tố mới nào được đưa ra để nói điều ngược lại với phân tích
của ông ta. Tỷ lệ sinh ở các vùng lãnh thổ bị chiếm đóng cao gấp hai
lần so với Israel (trung bình một phụ nữ có năm con). Điều này đã
dẫn đến một thỏa thuận vào đầu thế kỷ XXI giữa các nhà chính trị,
quân sự và các cơ quan mật vụ Israel rằng Israel phải rút khỏi gần
như tất cả các vùng lãnh thổ bị chiếm đóng, để tránh một nguy cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.