SỰ MINH ĐỊNH CỦA ĐỊA LÝ - Trang 63

và nhìn nhận tình trạng hỗn loạn bạo lực là mối nguy hại lớn đối với
xã hội. Đối với Hobbes, sự sợ hãi cái chết bạo lực là hòn đá tảng
của mối quan tâm cá nhân đã được khai sáng. Với việc thiết lập một
nhà nước, người ta thay thế nỗi sợ hãi đối với cái chết bạo lực (một
nỗi sợ hãi bao trùm tất cả, và sự sợ hãi lẫn nhau) bằng sự sợ hãi
mà chỉ những người phạm pháp phải đối mặt. Những khái niệm như
vậy thật là khó nắm bắt đối với tầng lớp trung lưu ở những đô thị lớn
phương Tây vốn từ lâu đã mất mọi sự tiếp xúc với điều kiện tự nhiên
của con người. Nhưng bạo lực khủng khiếp ở một Iraq đang tan rã -
trong đó có vài chi tiết không giống như Rwanda và Bosnia - không
phải là sản phẩm của một cỗ máy chết chóc được tổ chức khác
thường, mà là bởi chính sự sụp đổ của trật tự, và điều đó đã giúp
nhiều người trong chúng ta hình dung ra tình trạng ban sơ của con
người. Hobbes do đó đã trở thành triết gia chu kỳ thứ hai này của
thời Hậu Chiến tranh Lạnh, cũng giống như vai trò của Isaiah Berlin
đối với chu kỳ thứ nhất.

Và như vậy, tình trạng Hậu Chiến tranh Lạnh đã đưa chúng ta tới

nhận thức rằng: chính chế độ độc tài mà chúng ta đã chiến đấu
chống lại trong những thập kỷ sau Thế chiến II, trong một số tình
huống, có thể còn thích hợp hơn so với tình huống mà trong đó
không có ai chịu trách nhiệm và quản lý. Có những điều còn tệ hơn
so với chế độ chuyên quyền, và ở Iraq, hóa ra, chính chúng ta đã
mang đến một tình trạng như vậy. Tôi nói điều này với tư cách một
người đã ủng hộ việc thay đổi chế độ.

Vào tháng 3 năm 2004, tôi có mặt trong trại Udari ở giữa sa mạc

Kuwait. Tôi đã tới đó cùng một tiểu đoàn Lính thủy Đánh bộ, đơn vị
đang cùng với phần còn lại của sư đoàn Lính thủy Đánh bộ số 1 sắp
bắt đầu cuộc hành trình trên bộ đến Baghdad và miền Tây Iraq để

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.