SỰ MINH ĐỊNH CỦA ĐỊA LÝ - Trang 88

CHƯƠNG III

HERODOTUS VÀ NHỮNG NGƯỜI NỐI NGHIỆP

(NHỮNG BÀI HỌC CỦA THỜI CỔ ĐẠI)

T

ừ giữa đến cuối thế kỷ XX, khi Hans Morgenthau giảng dạy tại

khoa Khoa học Chính trị, Đại học Chicago, có hai giáo sư khác cũng
mở những hướng đi học thuật kỳ lạ tại khoa lịch sử: William H.
McNeill và Marshall G. S. Hodgson. Trường đại học này khi đó đã
nổi tiếng với sự chặt chẽ và nhân tài, nên khi chú ý nhiều tới ba vị
giáo sư này, tôi không có ý xem thường những người khác. Trong
khi Morgenthau đưa ra định nghĩa về chủ nghĩa hiện thực vận dụng
cho thời hiện đại, McNeill cũng đã làm đúng như vậy đối với lịch sử
thế giới, còn Hodgson thì làm với lịch sử Hồi giáo. Những công trình
của họ đều chịu ảnh hưởng của Herodotus, nhà triết học và sử học
thời Hy Lạp Cổ đại, người liên tục liên hệ với địa lý trong các công
trình đồ sộ của mình. Bản thân sự dũng cảm mà McNeill và
Hodgson thể hiện trong sự lựa chọn các đối tượng của họ thật đáng
ngưỡng mộ trong kỷ nguyên học thuật đương đại, với sự nhấn
mạnh của chúng vào chuyên môn hẹp - thật vậy, đó là một sự cần
thiết bởi vì khối lượng kiến thức đang không ngừng được tích lũy.
Nhưng đọc McNeill và Hodgson cũng gần như là phải nuối tiếc cho
một thời cách đây không lâu, khi những chân trời của các học giả
đều dường như vô hạn. Ngay cả khi sự chuyên môn hóa là cần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.