binh đội, binh đoàn công binh và các binh chủng khác cũng như các hàng
hóa khác nhau.
Hàng vạn tấn đại bác, xe tăng, ô-tô và hàng chục vạn tấn đạn dược,
nhiên liệu, lương thực, thực phẩm, quân trang và các hàng hóa khác đã
được vận chuyển và bốc dỡ.
Phần lớn bộ đội chuyển từ phía Tây cho Phương diện quân Da-bai-can,
trong đó có các tập đoàn quân bộ đội hợp thành 39, 53 và tập đoàn quân xe
tăng cận vệ 6, phải xuống tàu ở vùng thành phố Chôi-ban-xan trên đất Cộng
hòa Nhân dân Mông Cổ. Nhưng con đường sắt một chiều ở đoạn Ca-rưm-
xcai-a - Bô-rơ-di-a - Chôi-ban-xan, mà Phương diện quân Da-bai-can căn
cứ vào nó, có khả năng vận chuyển không lớn và không thể bảo đảm một
lưu lượng chuyển cần thiết để chuyên chở bộ đội và hàng hóa. Tình hình đó
đã kéo dài thời gian tập trung và triển khai bộ đội, và điều đó không đáp
ứng được những ý đồ của Đại bản doanh Bộ Tổng tư lệnh tối cao.
Vì thế, pháo binh có xe kéo và các binh đoàn cơ giới phải xuống xe lửa
ở các ga giữa Si-ta và Ca-rưm-xcai-a, còn sau đó thì hành quân bằng
phương tiện của mình từ 600 - 700 km đến 000 1200 km. Từ vùng Chôi-
ban-xan, bộ đội của cả ba tập đoàn quân và các đơn vị tăng cường phải
hành quân khoảng 250-300 km mới tới được các khu vực triển khai ở biên
giới quốc gia của Cộng hòa Nhân dân Mông Cổ và Mãn Châu quốc. Để tổ
chức tốt việc chuyển quân từ vùng xuống xe lửa tới vùng tập trung và, sau
đó, tới khu vực triển khai, bộ tham mưu Phương diện quân Da-bai-can đã
cử những tổ sĩ quan chuyên môn tới làm việc ở I-rơ-cút-xcơ và ở Ca-rưm-
xcai-a.
Bộ đội đi từ Ca-rưm-xcai-a bằng phương tiện của mình phải hành quân
trong điều kiện thảo nguyên khô cằn ở vùng Da-bai-can và Mông Cổ. Mặc
dầu có những khó khăn đó, tất cả bộ đội đã tập trung và triển khai đúng thời
hạn.